Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 365: C

Cập nhật lúc: 2025-07-25 03:57:40
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hữu San." Cao Mạn hạ giọng gọi một tiếng, mật xuống bên cạnh Trần Hữu San.

"Mạn Mạn, Đình Xuân." Trần Hữu San chào hỏi: "Hôm nay các tập gì mà giờ mới qua ăn ?"

Bình thường, ngay khi tiếng chuông reo, văn công xuống tập trung ăn cơm , nhưng hôm nay đến muộn thế .

Cao Mạn quanh, bực bội : "Còn chẳng vì cái cô Thẩm Thu ? Cô khăng khăng rằng phần của hảo, bắt tập thêm vài . tại kéo cả bọn chứ?"

" đấy, cô tự tập chẳng , kéo cả bọn thì là ?" Khương Đình Xuân kìm , dùng đũa gõ mạnh thành bát, âm thanh vang lên lanh lảnh.

"Lại là cô , thật đáng ghét." Nghe xong, Trần Hữu San lập tức hiểu vấn đề, tức giận đến mức đau cả ruột gan.

Cô Thẩm Thu luôn tự nhận nhất mỹ nhân của văn công, nhảy múa cũng tệ, tính cách kiêu ngạo, việc gì cũng nổi bật.

Không chỉ , cô còn đều chiều theo ý . Nếu , cô sẽ vẻ như ức h.i.ế.p chạy đến chỗ đoàn trưởng mách lẻo.

Càng bực bội là Thẩm Thu thường xuyên khoác lên cái vỏ bọc "luyện tập nhiều vì lợi ích chung của đoàn" nên ai thể bắt bẻ . Ban đầu, nghĩ cô , ý thức cầu . lâu dần, ai cũng nhận bản chất của cô .

Thẩm Thu là kiểu giả tạo ích kỷ, khinh thường những diễn viên xuất từ các địa phương nhỏ, chỉ chơi với những xuất . thường xuyên lưng khác, bắt gặp bao nhiêu mà vẫn chịu sửa đổi. Cô luôn cảm thấy đúng, đ.â.m càng ngày càng tự cao tự đại, đến mức cả đoàn văn công đều tự động tránh xa cô .

Lúc mới đoàn văn công, Trần Hữu San cũng từng chơi với Thẩm Thu một thời gian, nhưng khi nhận bản chất của cô thì hai còn qua nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-365-c.html.]

"Thôi đừng nhắc đến cô nữa. Chị Tô, chào mừng chị đến với bọn em, gì cần giúp đỡ cứ nhé." Khương Đình Xuân nhai miếng thịt kho tàu nheo mắt thiện với Tô Nam.

"Cảm ơn các em." Đôi mắt sáng ngời của Tô Nam ánh lên sự ơn sự chào đón nồng nhiệt của họ.

Giang Đình Xuân vẻ của Tô Nam cho chói mắt, liền mỉm : "Không , hì hì."

Đáng lẽ để cho Thẩm Thu gặp chị Tô , để cô thế nào là "núi cao còn núi cao hơn", thì chắc cô sẽ thôi lôi cái khuôn mặt của mà khoe nữa.

"Bọn ăn xong , nhé, các ăn từ từ." Trần Hữu San dậy vẫy tay chào hai bạn.

Tô Nam cũng dậy theo, chuẩn mang bát đĩa trả.

Không ngờ , cô va một ai đó, tay cô run lên suýt nữa rơi bát.

"Xin ." Tô Nam theo phản xạ xin , nhanh chóng rút khăn giấy đưa cho đối phương, định để đó lau vết dầu áo.

"Cô mắt ? là xui xẻo, đen đủi quá!" Đối phương mạnh bạo gạt tay Tô Nam , khăn giấy rơi xuống đất. Không chỉ , cô còn thẳng tay đẩy Tô Nam một cái.

Tô Nam ngờ đối phương thô lỗ và hung hăng đến , còn tay đánh . Vì kịp phản ứng, cô liền đẩy ngã xuống đất, đầu gối va mạnh cạnh bàn nhọn.

Chiếc bát rơi xuống nền xi măng lạnh lẽo, phát âm thanh chói tai trong gian tĩnh lặng của nhà ăn. Một ít nước canh b.ắ.n tung tóe, tạo nên một bức tranh nhếch nhác sàn nhà.

Loading...