Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 367: C

Cập nhật lúc: 2025-07-25 03:57:45
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mãi đến khi Trần Hữu San đến, cô mới lập tức nhận Tô Nam.

“Chị Tô, lát nữa em sẽ qua tìm chị, cùng đến phòng tập để báo cáo với đoàn trưởng nhé.” Trần Hữu San tiến gần Tô Nam .

Vừa dứt lời, một cô gái lưng họ bực bội lên tiếng: “Đừng chen hàng nhé, lấy nước thì xếp hàng đàng hoàng , thấy bao nhiêu ?”

Trần Hữu San hậm hực đáp : “Cao Viên Viên, ai bảo tớ chen hàng? Tớ chỉ qua chuyện với thôi.”

“Tốt nhất là thế.” Cao Viên Viên trợn mắt, cơn buồn ngủ tan biến một nửa. Ánh mắt cô lướt qua Tô Nam, nhíu mày hỏi: “Cô là ai? Người trong đoàn văn công đều , ai như cô cả.”

Tô Nam còn kịp mở miệng thì Trần Hữu San bước tới , khoanh tay, đắc ý nhướn mày: “Đây là chuyên gia trang điểm mà đoàn bỏ tiền mời từ ngoài , chuyên phụ trách trang điểm và tạo hình cho buổi diễn Nguyên Tiêu.”

Nghe , cả phòng lấy nước lập tức im bặt. Một cô gái ở hàng đầu suýt nữa đánh rơi cả bình nước nóng.

“Chị hóa trang ơi, em nước nóng , chị dùng .”

“Chỗ em cũng , dùng của em .”

“Đừng tranh, em cũng mà.”

Ngay lập tức, cả phòng trở nên náo loạn.

Tô Nam đám con gái vây quanh mà ngơ ngác, bất giác lùi nửa bước. Sao tự nhiên ai cũng đổ xô lấy lòng thế ? Thái độ quá đỗi kỳ lạ.

“Đừng ồn nữa, ai việc nấy , muộn giờ tập trung thì ai chịu trách nhiệm?” Cao Viên Viên giận dữ đập cái chậu inox tường, tiếng vang ầm ĩ khiến ai nấy đều im bặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-367-c.html.]

Cao Viên Viên là thâm niên trong đoàn, chính trực và trọng nghĩa, nên uy. Nghe cô quát, cả phòng nhanh chóng im lặng.

“Họ với cô để nhờ cô hóa trang , nổi bật trong buổi diễn Nguyên Tiêu mà.” Cao Viên Viên dường như thấu sự bối rối của Tô Nam, nên giải thích một câu.

Nghe xong, Tô Nam mới hiểu , gật đầu cảm ơn Cao Viên Viên.

“Không gì.” Cao Viên Viên gật nhẹ đầu sang chuyện với cùng.

Tô Nam suy nghĩ một chút, hóa tầm quan trọng của buổi diễn Nguyên Tiêu lớn hơn cô tưởng. Nếu cô , chẳng thăng tiến và tăng lương chỉ còn là vấn đề thời gian?

Nghĩ đến đây, mắt Tô Nam bừng sáng, cô cảm thấy phấn chấn hơn bao giờ hết. Trong đầu cô bắt đầu hình dung các ý tưởng trang điểm cho buổi diễn.

Sau khi rửa mặt xong, Tô Nam ăn vài miếng bánh quy cùng Trần Hữu San đến đoàn văn công. Từ xa, họ thấy tiếng hát trong trẻo của những cô gái, sáng sớm mà như những con chim sơn ca, khiến tâm trạng vui vẻ hẳn lên.

Khu vực huấn luyện của đoàn văn công là một ngôi nhà nhỏ hai tầng tách biệt, tầng để tập múa và tầng để tập hát. Khi bước , Tô Nam thấy một nhóm cô gái mặc quần áo mỏng manh, thành hàng ngay ngắn, đang hỗ trợ bạn diễn của kéo căng chân và vai.

Một phụ nữ trung niên cầm roi tre trong tay, thấy Tô Nam và Trần Hữu San xuất hiện ở cửa, bà chỉ roi về phía : "Đi đồ, đội ."

"Rõ!" Trần Hữu San nghiêm chào, vội vàng chạy phòng đồ bên cạnh cầu thang. Một lát , cô , vị trí thường ngày, đặt chân lên tường thì giáo viên Tạ lệnh:

"Đứng nghiêm!"

Cả nhóm lập tức ngay ngắn, ngẩng cao đầu, tự giác thành hàng.

"Đây là chuyên gia trang điểm mới của đoàn văn công chúng , đồng chí Tô." Giáo viên Tạ bên cạnh Tô Nam, qua một lượt, chậm rãi giới thiệu.

Loading...