Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 378: C

Cập nhật lúc: 2025-07-25 03:58:13
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhớ vụ "bắt cóc" đây, và chuyện Chu Nhượng mua một loạt quần áo phụ nữ từ phía nam, Vương Dũng cảm thán rằng thật sự chiều chuộng chị dâu. Anh nhanh chóng thu dọn hết đồ đạc của Chu Nhượng vali, bao gồm cả đồ lót.

Thu dọn xong hành lý, Vương Dũng gom hết các loại thuốc mà Chu Nhượng dùng để chữa trị vết thương một chiếc túi đặt vali. Sau khi quanh một nữa, còn tiện tay dọn dẹp căn phòng, đổ hết thức ăn thừa trong bếp để tránh hỏng và thu hút côn trùng.

Làm xong việc, thời gian cũng gần đến giờ tàu chạy, Vương Dũng chuẩn đánh thức Chu Nhượng. khi tiến gần, Chu Nhượng tự tỉnh dậy và dậy.

"Anh Nhượng, tỉnh ? Chúng ngay thôi, còn nhiều thời gian nữa. Em thu dọn hành lý giúp ." Vương Dũng chỉ chiếc vali chuẩn sẵn bên cạnh.

Chu Nhượng xoa trán, theo phản xạ sờ vết thương ở bụng. Lúc , còn cảm thấy đau đớn, dường như những gì trải qua chỉ là một giấc mơ hư ảo.

"Ừ." Không còn thời gian suy nghĩ nhiều, Chu Nhượng chỉnh quần áo, xách chiếc vali lên và bước ngoài.

Khi đến ga tàu, khi an qua khu vực kiểm tra, Chu Nhượng đang chuẩn phòng chờ thì đột nhiên khựng . Phía xa, thấy nhiều cảnh sát đang kiểm tra xem liệu đàn ông nào thương ở bụng . Cuộc kiểm tra diễn rầm rộ.

Thấy , Chu Nhượng theo phản xạ cúi đầu xuống, định rời khỏi ga. Tuy nhiên, thấy tiếng một đàn ông nhân viên ga chặn phía .

"Đồ của để quên ở nhà, ngoài lấy, tại các cho ngoài?" Người đàn ông phấn khích, cố đẩy nhân viên để chạy ngoài.

"Làm ơn hợp tác với chúng , nếu vấn đề gì, chúng sẽ để ." Nhân viên vang lên tiếng còi báo động, âm thanh chói tai vang khắp khu vực kiểm tra.

Người đàn ông càng trở nên kích động, tát mặt nhân viên và xách túi bỏ chạy, nhưng chỉ chạy vài mét cảnh sát đuổi kịp, quật ngã xuống đất và trói c.h.ặ.t t.a.y chân.

"Cứu với! Cảnh sát đang đánh dân!" Người đàn ông rên rỉ đau đớn, cố gắng chống cự nhưng vô ích.

Viên cảnh sát giữ chặt , ngẩng đầu lên với ánh mắt lạnh lùng, lớn tiếng gọi đồng đội: "Còn đó gì? Đưa còng tay cho ."

Đồng nghiệp của ánh mắt đó cho sợ hãi, liền nuốt nước bọt và đưa chiếc còng tay .

Nhìn thấy cảnh tượng mặt, Chu Nhượng khựng , kéo mũ áo lên và định theo lối khác. , thấy giọng lạnh lùng phía : "Đứng ."

Nghe , Chu Nhượng giả vờ như chuyện gì, tiếp tục bước . chỉ vài bước, một cảnh sát chặn đường .

Cùng lúc đó, tiếng bước chân vang lên phía , một bàn tay to đặt lên vai .

"Xin mời hợp tác với công việc của chúng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-378-c.html.]

Chu Nhượng siết chặt chiếc vali trong tay, lời nào, từ từ và đối diện với viên cảnh sát đang giữ vai . Trong mắt cảnh sát lóe lên vẻ ngạc nhiên, cao giọng hỏi: "Thanh niên tri thức Chu?"

Người cảnh sát đó ai khác chính là Thẩm Mộc.

"Công an Thẩm." Chu Nhượng mỉm , gật đầu chào hỏi.

Những cảnh sát khác thấy hai quen nên can thiệp thêm, mà chuyển sang xử lý đàn ông cố chạy trốn. Họ kéo áo lên nhưng thấy vết thương.

"Không thương mà chạy cái gì?" Một cảnh sát tức giận kéo áo xuống và nhổ nước bọt.

Người đàn ông đảo mắt, vội vàng xin tha: "Ôi trời, căng thẳng quá thôi! Đồ để quên ở nhà quan trọng, mà gấp tàu, nên mới phạm sai lầm. Là của , giờ thể ?"

"Được , ."

"Khoan ." Thẩm Mộc đầu đàn ông mồ hôi nhễ nhại, híp mắt : "Đưa về điều tra kỹ, chắc chắn vấn đề."

"Không tùy tiện bắt ! chỉ là dân thường!" Người đàn ông kêu lên, vùng vẫy cố gắng thoát khỏi còng tay.

"Người dân bình thường thấy cảnh sát mà căng thẳng thế ? Nếu là lương thiện thì phối hợp kiểm tra ." Thẩm Mộc liếc đồng đội, họ lập tức giật lấy chiếc túi mà đàn ông cố giữ chặt, bất chấp tiếng la hét của , mở túi .

Chẳng mấy chốc, họ phát hiện một lượng lớn tiền mặt trong túi, đầy ắp cả túi là tiền.

"Chết tiệt." Những chứng kiến khỏi trầm trồ, vì hầu hết thời đó đều nghèo khó, hiếm ai thấy nhiều tiền đến , khiến đám đông nhịn xô lên , suýt gây hỗn loạn.

"Đưa về đồn." Thẩm Mộc cau mày, lệnh.

"Rõ."

Khi hiện trường trở nên yên tĩnh trở , Thẩm Mộc mới sang Chu Nhượng, ánh mắt dừng ở chiếc vali đang xách, nhướng mày hỏi: "Thanh niên tri thức Chu ?"

Anh nhớ rằng những học nông thôn phép rời khỏi nơi công tác trừ khi lý do cần thiết.

Chu Nhượng nao núng, ngược mỉm , giọng điệu lười biếng đáp: " còn là thanh niên tri thức nữa, giờ việc ở Cục Nông nghiệp. Chẳng qua là chút việc ở nhà, nên về xem thế nào."

"Ra là . sắc mặt của thanh niên tri thức Chu trông lắm... vẻ như..." Thẩm Mộc gật đầu, đó thẳng khuôn mặt nhợt nhạt của Chu Nhượng vành mũ, kéo dài giọng.

"...vết thương nhẹ nhỉ?"

Loading...