Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 392: C

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:02:59
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt của Tô Nam rơi xuống tờ giấy mỏng manh bên cạnh tách sứ. Bàn tay cô vô thức sờ lên chiếc nhẫn ngón tay, hít một thật sâu, nghiến răng hỏi: “Cô và Chu Nhượng xảy chuyện gì?”

“Đêm Giao thừa, gia đình đến nhà . Lúc xem pháo hoa, lớn kéo chúng uống rượu. Rượu vang và rượu trắng pha lẫn , đó dường như chúng đều say. Sau đó, Chu Nhượng kéo phòng, hôn , chạm …”

Càng , giọng của Tần Tư Hàm càng nhỏ, ngón tay ngừng xoắn lấy tua áo, mặt đỏ ửng lên.

“Đủ .” Tô Nam ngắt lời cô , cầm lấy tờ giấy kiểm tra bàn và dậy. Khi thấy rõ những gì ghi đó, mắt cô tối sầm , suýt chút nữa ngã xuống đất.

“Cô chứ?” Tần Tư Hàm thấy Tô Nam như sốc thì chút lo lắng, vội chạy tới đỡ lấy cô.

Tô Nam gạt tay cô , vững chậm rãi : “Uống say chỉ là cái cớ. Vậy đẩy ? Cô như kẻ thứ ba ?”

Người đàn ông say ba phần, diễn xuất đến mức khiến khác .

Người đàn ông thật sự say sẽ thể cương lên . Những gì gọi là “lỡ chân cơn say” “mất kiểm soát vì rượu” chỉ là cái cớ.

Lý trí với cô rằng thể tin lời của Tần Tư Hàm, Chu Nhượng loại đàn ông tùy tiện với phụ nữ. Cô nên tin .

trong lòng cô vẫn một tiếng vang vọng, rằng việc biến mất lời từ biệt suốt mấy tháng, những bằng chứng rõ ràng mắt, Tần Tư Hàm từ xa chạy đến đây chỉ để chia rẽ họ ?

“Bởi vì thích Chu Nhượng, thích từ nhỏ .”

Nói xong, Tần Tư Hàm im lặng vài giây, đó đột nhiên thét lên điên cuồng: “ chỉ vì nước ngoài vài năm, trở thành của khác , còn đối xử lạnh nhạt với nữa. cam lòng!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-392-c.html.]

kẻ thứ ba là sai, nhưng đứa con trong bụng thể cha.”

Vừa , Tần Tư Hàm lấy một bức ảnh từ trong túi, nhét tay Tô Nam, như hóa điên, lặp lặp : “Cô xem , thể ghét . Anh những chuyện như thế với , cảm giác chứ?”

Tô Nam bức ảnh trong tay, đồng tử cô co , phản chiếu trong mắt là hình ảnh hai trông vô cùng ngọt ngào.

Cô gái trong bức ảnh mỉm rạng rỡ ống kính, còn đàn ông ban công ngước cô với vẻ bất đắc dĩ nhưng đầy cưng chiều. Tất cả trông thật xứng đôi.

Bức ảnh chỉ là đen trắng, một vài chi tiết thể rõ, nhưng vẫn thể nhận đại khái.

Tô Nam hít một thật sâu, “bốp” một tiếng, đặt bức ảnh tay Tần Tư Hàm. Sau đó, cô dùng hết sức đẩy cô ngoài. Dù giận, nhưng cô vẫn nhẹ nhàng hơn vì nghĩ đến việc đối phương đang mang thai.

“Cô ?” Tần Tư Hàm hốt hoảng, thốt vài từ tiếng Anh. Cô đuổi , nhưng cũng sợ Tô Nam tức giận mà thật nên đành ngoan ngoãn bước ngoài.

Chẳng mấy chốc, hai đến cổng.

Tô Nam đẩy cô khỏi cổng, đóng sầm cửa , hét lên bằng tiếng Anh: “Con cô cha , đừng đến phiền nữa.”

Tần Tư Hàm vẫn ngoài cửa, cố tìm hiểu ý nghĩa của câu đó, nhưng Tô Nam còn tâm trạng để trả lời. Cô bước nhanh về phòng và đóng sập cửa . Đến lúc , tiếng ồn bên ngoài mới nhỏ đôi chút.

tại , dù tiếng ồn đáng ghét bên ngoài nhỏ , tâm trạng của cô vẫn rối bời như thể ai đó bóp nghẹt cổ, thở ?

 

Loading...