Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 425: D

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:06:32
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Nhượng theo lực kéo của Tô Nam, từ từ cởi áo vest và quần tây. Trên chỉ còn chiếc áo sơ mi trắng. Những ngón tay thanh mảnh của cô vẫn tiếp tục cởi cúc áo , để lộ một bờ n.g.ự.c săn chắc.

Khi cúi hôn cô, một chiếc dây chuyền bạc trượt xuống, lạnh buốt chạm cổ Tô Nam. Cảm giác lạnh khiến cô theo phản xạ đẩy một chút. Cúi xuống, cô thấy rõ ràng chiếc nhẫn sợi dây lấp lánh ánh sáng.

Lông mi Tô Nam khẽ run, đôi mắt bỗng trở nên tỉnh táo hơn. Ngón tay nắm chặt chiếc áo sơ mi của , khiến chiếc áo vò nhăn nheo.

Sự tỉnh táo trong cơn sa ngã luôn là điều tra tấn trí óc nhất. Cô vùng vẫy, hối hận, dằn vặt bởi những lời trách móc từ sâu thẳm trong tâm hồn. tất cả vẫn ngăn cô chìm đắm.

Cứ thế , chỉ thôi.

Nỗi đau ban đầu lan khắp cơ thể, cảm giác như xé toạc. Tô Nam nhịn mà bật tiếng kêu đau đớn, cắn vai , tiếng nức nở vang lên bên tai, nhưng ẩn chứa trong đó là niềm vui thể che giấu.

Giữa mùa đông lạnh giá, hai họ một mảnh vải che , nhưng cơ thể nóng bỏng, cuồng nhiệt ôm chặt lấy , như thể hòa quyện m.á.u thịt của đối phương, để thể chia cách họ.

“Chúc mừng sinh nhật em.” Trong cơn mê man, cô thấy thì thầm.

Chiếc ghế sofa rung chuyển, quần áo vương vãi khắp nơi, mùi hương mờ ám tràn ngập khắp phòng, tất cả như chứng tỏ cho sự điên cuồng của đêm nay.

Ngoài cửa, từ lúc nào mưa bắt đầu rơi tí tách, từng hạt đập khung cửa sổ, phát tiếng lách tách, ngừng phiền giấc mơ của khác.

Tô Nam nhíu mày, khó chịu mở mắt . Đầu óc cô còn mơ màng, mất vài giây mới nhớ bản đang ở và chuyện gì xảy đêm qua.

kịp suy nghĩ sâu thêm, cảm nhận bên là một tấm đệm thịt nóng như lò lửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-425-d.html.]

Hai đang ngủ sofa, cô n.g.ự.c . Cả đêm chỉ mặc một chiếc áo khoác rộng lớn của , mà cô hề thấy lạnh, ngược còn nóng đến khó chịu.

Cô khẽ cử động, nhưng lập tức cảm thấy một cơn đau nhức và sưng tấy từ phía truyền lên.

Khuôn mặt Tô Nam đỏ ửng, chống tay lên sofa để dậy. Dù tiếng động, nhưng cô cứ cảm giác như thấy một tiếng nước nhỏ "bõm" nào đó.

Quá hổ và tức giận, cô vung tay tát mạnh mặt đàn ông bên , cắn chặt môi, đầy khó chịu và lúng túng đàn ông tỉnh dậy với vẻ mặt bình thản. Đồ vô liêm sỉ!

“Nam Nam.”

Giọng khàn khàn của gọi tên cô, vang lên bên tai, khiến cô tê dại.

Chu Nhượng theo phản xạ kéo Tô Nam lòng, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, chẳng hề để ý đến biểu cảm kỳ lạ của cô, cũng chẳng bận tâm đến cái tát mạnh mẽ .

“Anh buông em .” Tô Nam vùng vẫy, thoát khỏi vòng tay Chu Nhượng, lăn khỏi sofa, chỉ khoác mỗi chiếc áo khoác lớn.

“Em chứ?” Chu Nhượng lo lắng bật dậy, nắm lấy tay Tô Nam định kéo cô lên, nhưng cô hất tay .

Tô Nam nắm chặt lấy tua rua sofa, cố dậy từ sàn. Lúc , cô mới nhận vì chuyện đêm qua mà chân cô yếu đến mức thể dùng sức, cũng thể dậy nổi.

Trong khoảnh khắc, ánh mắt cô liếc sang Chu Nhượng đang sofa, thản nhiên một mảnh vải, cô cáu kỉnh nhặt chiếc áo sơ mi chân ném , che thứ nên thấy .

Thấy , Chu Nhượng khẽ, cúi gần Tô Nam, nhẹ nhàng : "Biết em ngại, sẽ rửa mặt bữa sáng cho em."

 

Loading...