Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 426: D

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:06:35
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khoảng cách gần kề khiến trái tim cả hai đập loạn nhịp.

Trong một phút giây mơ hồ, Tô Nam khẽ gật đầu.

Khi thấy Chu Nhượng biến mất khúc quanh cầu thang tầng hai, Tô Nam thở dài thất vọng, đ.ấ.m mạnh đệm sofa vài cái, vội vàng mặc quần áo , sợ bất ngờ xuất hiện.

Sau khi nhanh chóng tắm rửa, Chu Nhượng mặc một bộ quần áo thoải mái và bước xuống tầng . Thấy phòng khách trống , như ai bóp nghẹt lồng ngực, hàng mi dài khẽ chớp, cam lòng mà tìm kiếm khắp tầng một.

Cuối cùng, khi thấy chùm chìa khóa xe biến mất ở cửa cùng chiếc túi mà cô bỏ tối qua, chìm suy tư, ánh mắt trở nên mơ hồ.

Nếu đống quần áo bừa bộn ghế sofa chứng tỏ rằng chuyện đêm qua thật sự xảy , còn tưởng rằng đó chỉ là một giấc mộng xuân đẽ. tại chạy trốn?

Phải chăng cô hối hận , vẫn còn thích đàn ông khác và ở bên ?

Trên con đường lớn, một chiếc xe ô tô chạy chầm chậm. Đây là đầu tiên Tô Nam lái xe thời , kỹ năng lái xe của cô vẫn thành thạo, vì dám chạy quá nhanh.

Cô chỉ thầm cảm ơn là bây giờ cảnh sát giao thông bắt lái xe bằng, nếu thì chắc đồn .

(Không lái xe khi bằng. Nữ chính ở kiếp bằng lái. Bối cảnh lịch sử giả tưởng, tất cả vì phục vụ cho cốt truyện.)

Đi qua hết ngã rẽ đến ngã rẽ khác, khi hỏi đường bao nhiêu , Tô Nam cuối cùng cũng về khu nhà khách. Vào phòng, việc đầu tiên cô là tắm nước nóng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-426-d.html.]

Nhìn gương, lớp trang điểm nhòe , dù cô vẫn xinh nhưng lớp phấn lem nhem cũng khiến cô tự thấy khó chịu. Cô hiểu nổi sáng nay Chu Nhượng thể hôn cô khi cô trông như .

Nghĩ đến đây, vẻ mặt Tô Nam trở nên ảm đạm, môi khẽ nở một nụ tự giễu.

Tô Nam ơi Tô Nam, ngờ ngày mày cái chuyện phỉ nhổ, ngủ với chồng của khác, ngủ với cha của con , thật đáng khinh bỉ.

Dù ngày xưa mày là "chính thất", nhưng giờ thì còn nữa.

Mày thật ngu ngốc.

"Ahhh!" Tô Nam kìm hét lớn, mượn tiếng hét để trút giận những uất ức và tội trong lòng.

Tắm xong, Tô Nam mặc kệ sự khó chịu và mệt mỏi cơ thể, vội vàng thu dọn hành lý, chuẩn trở về Thượng Hải. Cô nhớ rằng chiều nay còn một chuyến tàu.

Trước khi , cô ghé quầy lễ tân dặn dò, nhờ họ trả xe và chìa khóa cho quản lý nhà hàng Nam Chu.

Sau cơn mưa, khí trở nên trong lành. Tô Nam hít sâu một , bước đến trạm xe buýt. Dù ăn mặc kín đáo, đeo khẩu trang nhưng dáng cao ráo và khí chất nổi bật của cô vẫn thu hút ánh của những qua đường.

Tô Nam kéo vành mũ, ngẩng đầu lên, vô tình bắt gặp tấm áp phích kh

Tô Nam kéo vành mũ, ngẩng đầu lên, vô tình bắt gặp tấm áp phích khổng lồ dán bức tường cao tầng đối diện. Ánh mắt cô khẽ lóe lên.

Chỉ những thứ mà cô dồn hết tâm huyết mới là những gì cô thực sự nắm giữ trong tay, và thể thấy kết quả. Còn những thứ mờ ảo, hư vô, thể chạm tới, chỉ khiến cô lãng phí thời gian, cuối cùng chẳng nhận gì.

Vậy thì, ý nghĩa gì ?

Sau khi trở về Thượng Hải, Tô Nam lập tức từ chối hợp đồng quảng cáo , cắt đứt mối liên hệ duy nhất với Chu Nhượng, nhanh chóng lao việc lên kế hoạch cho cửa hàng "Rich" mới.

 

Loading...