Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 427: D

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:06:37
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

đầy một tuần , tìm đến cô.

Vì nhà cô cách Thượng Hải Film Studio khá xa, tiện , nên Tô Nam chuyển đến sống một trong căn hộ một phòng ngủ gần đó.

Sáng hôm , khi cô thức dậy và đang rửa mặt, bỗng tiếng gõ cửa. Cô nghĩ là Phùng Mộng đến mang đồ ăn sáng cho nên đề phòng, nên mở cửa .

Gần đây trời liên tục đổ mưa, hành lang u tối chỉ dựa chút ánh sáng từ một khung cửa nhỏ bên cầu thang. Lúc , một bóng dáng cao lớn chắn mất nguồn sáng duy nhất, khiến cô thể rõ biểu cảm của đến.

“Làm tìm chỗ ?” Tô Nam lùi nửa bước, ngón tay siết c.h.ặ.t t.a.y nắm cửa.

Chu Nhượng cô bằng ánh mắt mãnh liệt, một lời, bước tới gần Tô Nam. Cô khí thế lạnh lùng tỏa từ cho rùng , kịp ngăn cản thì trong phòng.

“Rầm” một tiếng, cánh cửa đóng .

Tô Nam lắp bắp: “Anh đang xâm nhập gia cư bất hợp pháp đấy, em thể báo cảnh sát bắt .”

Có lẽ vì rời lời từ biệt, cô chút chột , thậm chí dám thẳng mắt .

“Tô Nam.” Một tiếng gọi bình thản vang lên, như thể để tâm đến lời đe dọa của cô.

Chu Nhượng ở cửa , khuôn mặt chút biểu cảm cô, lâu gì thêm.

Đã hơn một năm gặp, cô dường như thể hiểu nổi nữa.

Thấy Chu Nhượng chỉ gọi tên im lặng, hành động khó hiểu của khiến Tô Nam bối rối. Sau khi tự động viên bản , cô nghiến răng hỏi: “Rốt cuộc gì?”

Vừa , cô ngẩng đầu lên, thẳng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-427-d.html.]

“Hai hôm , gặp Thường Diệp Lâm ở nhà hàng Nam Chu. Anh cùng một cô gái, hai mật. Anh cho điều tra , em và mối quan hệ gì, cũng từng yêu .”

“Vậy tại em từ chối ?”

Lời của Chu Nhượng như một quả b.o.m nổ bên tai Tô Nam, khiến cô hiểu lý do tìm đến đây.

Nghe , mắt Tô Nam đỏ ửng, cô bật lạnh: “Tại ? Anh những chuyện năm đó ? Giờ còn dám mặt dày đến hỏi em, thấy quá đáng ?”

Chu Nhượng cau mày, vội vàng giải thích: “Năm đó nỗi khổ riêng, nên khi tìm thấy em ở Bắc Kinh, giải thích. ai ngờ em chịu , đó Thường Diệp Lâm xông .”

Tô Nam chỉ mặt , khẩy: “Vậy giờ đổ cho cho thời gian giải thích đúng ?”

“Con gái thai với , còn nỗi khổ gì nữa?” Nghĩ đến đây, cơn giận trong lòng Tô Nam bốc lên đỉnh đầu, cô kiềm chế mà lao tới đ.ấ.m đá Chu Nhượng.

“Cái gì?” Chu Nhượng để mặc Tô Nam trút giận lên , mù mịt. Anh ai thai? Đây là chuyện hoang đường gì thế ?

Đến tận giờ, chỉ mới ở bên Tô Nam tuần , thể để phụ nữ khác mang thai?

“Anh còn dám giả vờ nữa ? Một đàn ông trách nhiệm chứ. Đứa bé chắc cũng lâu nhỉ, sang năm là thể gọi là bố .”

Tô Nam giận dữ tát Chu Nhượng một cái thật mạnh, đột nhiên nhớ điều gì đó, giọng điệu đổi.

“Anh nghĩ vì em ngủ với nên thể kiểm soát em, nuôi một trong nhà, còn ngoài nuôi thêm một khác? Giờ đến đây dỗ ngọt để em cam tâm tình nguyện kẻ thứ ba ?”

“Chu Nhượng, chẳng gì, mà nghĩ thì cũng đấy. khinh.”

Cái tát Tô Nam dùng hết sức, mặt Chu Nhượng lập tức hiện lên dấu tay rõ ràng. tức giận, nhân cơ hội đó, nắm lấy tay cô.

 

Loading...