"Đây là Trần Gia Linh, còn đây là Vương Trường Nguyên, họ cũng là vợ chồng."
"Đây là Trương Tương."
"Đây là Trịnh Quang Minh, em gặp khi còn ở huyện Tang An."
Tô Nam lặng lẽ ghi nhớ từng cái tên trong lòng để tránh gọi nhầm , vì nhầm tên sẽ hổ.
"Chúng đều là bạn học lâu năm, nhà ở gần , em đừng khách sáo, ăn gì thì cứ gọi thoải mái." Điền Viên Viên nhiệt tình đưa thực đơn cho Tô Nam.
"Cảm ơn chị Viên Viên." Tô Nam mỉm , tự nhiên đón lấy. Trước khi gọi món, cô hỏi qua xem ai kiêng kị gì mới bắt đầu chọn.
Cô gọi những món đặc trưng của nhà hàng và vài món ăn nhẹ cơ bản, đó hỏi xem gọi thêm gì . Khi đều lắc đầu, cô mới đưa thực đơn cho phục vụ.
Nhìn thấy Tô Nam việc một cách thành thạo, chăm sóc chu đáo cho , lịch sự duyên dáng, nhóm bạn ngầm thêm một chút thiện cảm với cô.
"À đúng , báo em mở một cửa hàng ? Tên là 'Rich' thì ?" Điền Viên Viên đột nhiên nhớ điều gì đó, nghiêng về phía Tô Nam, mong chờ hỏi.
" ." Tô Nam hiểu vì nhưng vẫn gật đầu.
"Em gái với rằng nó tìm một công việc, hóa là ở cửa hàng của em!" Điền Viên Viên vỗ tay, vui vẻ .
Nghe , Tô Nam khỏi bật , ngạc nhiên: "Không lẽ em gái chị là Tiểu Noãn?"
" , nó tên Điền Tiểu Noãn. Thật là trùng hợp quá!" Điền Viên Viên vỗ mạnh lên lưng Dương Thiên Hà, lực tay mạnh đến nỗi Tô Nam thấy cũng cảm thấy đau .
Ánh mắt Tô Nam vô thức xuống khuôn mặt dịu dàng của Điền Viên Viên, nuốt khan, thầm nghĩ: " là thể mặt mà bắt hình dong."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-441-d.html.]
"Vợ ơi, nhẹ tay một chút." Dương Thiên Hà ôm lưng, rên lên đầy đau khổ, ánh mắt oán trách khiến cả bàn bật .
Điền Viên Viên mỉm ngượng ngùng, nhéo mạnh đùi Dương Thiên Hà bàn, giả vờ mà hỏi: "Chồng , em đánh mạnh lắm ?"
"Không, mạnh." Dương Thiên Hà vội vã phủ nhận, khuôn mặt nghiêm nghị .
Thấy thế, Điền Viên Viên hừ nhẹ: "Vậy là ."
Tô Nam nhịn mà , ngả đầu lên vai Chu Nhượng. Anh cúi đầu, dịu dàng vòng tay ôm lấy vai cô.
Trương Tương bên cạnh thấy cảnh đó thì , ngửa cổ uống cạn ly rượu vang đập mạnh ly lên bàn. Tiếng động che lấp bởi tiếng phục vụ mang đồ ăn , nên ai chú ý đến hành động bất thường của cô .
Chỉ Trịnh Quang Minh bên cạnh là dường như nhận điều gì đó, lặng lẽ cô đầy suy tư.
"Bình thường em gái gì , em cứ mạnh tay dạy dỗ nó. Con bé từ nhỏ đến lớn từng chịu khổ, ngoài việc, chắc chắn sẽ học hỏi nhiều điều."
Điền Viên Viên nâng ly, hướng về phía Tô Nam mà uống cạn ly rượu.
Tô Nam vội vàng đáp lễ, : "Cửa hàng của em do em trực tiếp quản lý, tất cả đều chuyên nghiệp lo liệu. Em sẽ thiên vị ai cả, thứ đều dựa năng lực của Tiểu Noãn."
"Thế thì quá." Nụ mặt Điền Viên Viên khựng , nhưng nhanh chóng trở bình thường và bắt đầu ăn.
Tô Nam khẽ cúi đầu, trong lòng tự nhủ rằng những lời của Điền Viên Viên bề ngoài là cô dạy dỗ Tiểu Noãn, nhưng thực chất là cô chăm sóc đặc biệt cho em gái .
mở cửa một sẽ thứ hai, cô cửa hàng của trở nên rối loạn như thế.
Nếu thật sự Tiểu Noãn tiến bộ, thì việc rèn luyện trong xã hội mới là cách nhất để con bé trưởng thành nhanh chóng.