Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 454: D

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:14:03
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không bao lâu, giọng nghẹn ngào của Lưu Ngọc mới chậm rãi vang lên: “Bình thường bảo tranh thủ thời gian sách, nhưng , còn bảo sách chẳng ích gì.”

ai ngờ kỳ thi đại học đột ngột khôi phục. Anh ôn thi một tháng mà vẫn đỗ. Ngày điểm, vui nhưng cũng buồn. Vì nếu học, chúng sẽ sống xa .”

“Anh ủng hộ học, đưa hết tiền trong nhà cho , còn bảo sang năm sẽ đến ở với . đến khi năm nay thủ tục đăng ký, vì cứu một cô bé rơi xuống sông mà đổ bệnh nặng. Khi khỏi bệnh, lỡ mất hạn đăng ký.”

Nói đến đây, Lưu Ngọc thành tiếng. Tô Nam vội đưa khăn giấy cho cô.

nhớ là bây giờ chính sách cho thanh niên trí thức về thành phố. Anh Vương vẫn còn cơ hội trở về Thượng Hải mà.”

Lưu Ngọc lắc đầu, nức nở : “Chỉ tiêu về thành phố của thanh niên trí thức ít, mỗi năm ở công xã chỉ vài suất, chia cho nhiều thôn. Năm ngoái thôn Tiêu Gia chỉ một Đinh Mậu về, năm nay e là đến lượt , vì vẫn còn nhiều thanh niên trí thức cũ xếp .”

Lúc Tô Nam an ủi thế nào. Cô chỉ thể ôm Lưu Ngọc để an ủi. Việc hai vợ chồng xa cách quả thực đau khổ, nhưng bây giờ cũng cách nào khác.

“Vậy đang học ? Sao đến đây việc?” Tô Nam nghĩ đến việc chuyển đề tài để Lưu Ngọc bớt buồn, nên hỏi câu mà cô thắc mắc từ đầu.

“Nhà gần đây, trường thì đang nghỉ hè, ở nhà rảnh rỗi quá nên thấy tin tuyển dụng liền thử. Không ngờ nhận . Đây là nhà máy tư nhân, vài tháng nghỉ học cũng dễ hơn các nơi khác.” Lưu Ngọc cố gượng , chậm rãi giải thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-454-d.html.]

“Thì .” Tô Nam gật đầu.

“Còn Nam Nam, ở đây? Một ngôi lớn như xuất hiện ở đây cũng kỳ lạ nhỉ?” Lưu Ngọc Tô Nam từ đầu đến chân, bộ trang phục đơn giản nhưng tinh tế, bộ đồng phục công nhân của , trong ánh mắt lướt qua chút ngưỡng mộ.

Lúc nãy Tô Nam hỏi tại liên lạc với , Lưu Ngọc thể lý do thật sự chứ? Cô dám rằng nảy sinh cảm giác "tự ti" bạn ?

Trước , khi còn ở thôn Tiêu Gia, dù điều kiện ăn mặc, sinh hoạt của Tô Nam hơn nhiều, nhưng cũng đến mức tạo cách quá lớn. kể từ khi Tô Nam trở về Thượng Hải, cách ngày càng xa dần.

Nữ diễn viên, thủ khoa, xe , mở cửa hàng, xuất hiện màn ảnh, lên truyền hình... Mỗi điều đó đều là những thứ cô thể với tới. Dù trong lòng ít nhiều nảy sinh cảm giác cân bằng, Lưu Ngọc bắt đầu giảm dần việc liên lạc với Tô Nam. Ngay cả khi thi đỗ Đại học Thượng Hải, cô cũng thông báo với Tô Nam.

Đồng thời, trong lòng cô cũng lo sợ, liệu nếu liên lạc quá nhiều khiến Tô Nam khó chịu, phiền đến công việc và cuộc sống của cô , cuối cùng Tô Nam tự cắt đứt liên lạc? Nếu chính chủ động ngắt liên lạc , lẽ sẽ hơn là chờ Tô Nam điều đó.

giờ đây, Lưu Ngọc chỉ thấy dùng lòng tiểu nhân để đo bụng quân tử. Tô Nam vốn loại phát đạt vứt bỏ bạn bè.

"Nhà máy là do Chu Nhượng mở. Mình cùng đến đây xem xét."

Giọng của Tô Nam kéo Lưu Ngọc trở thực tại. Nghe , cô nhẹ và dịu dàng : "Lúc còn ở thôn Tiêu Gia, chị hai hạng tầm thường. Giờ một trở thành ngôi lớn, một mở hẳn nhà máy thế , thật giỏi."

 

Loading...