Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 457: D

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:14:11
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Xin chào.” Tô Nam mỉm , lễ phép đáp , lướt qua quản lý, tiến thẳng về phía Chu Nhượng bàn việc, ngọt ngào nũng: “Bảo bối, đợi lâu ?”

Quản lý trợn to mắt, chỉ thấy giám đốc Chu, còn lạnh lùng, giờ đây lông mày giãn , nụ hiện lên đầy chân thành, khóe môi cong lên chẳng khác nào vầng dương. Anh mở rộng vòng tay đón Tô Nam lòng, ôm chặt lấy cô.

kịp quan sát lâu, quản lý một ánh lạnh lẽo hù dọa, vội lùi một bước.

“Làm khá lắm, cứ tiếp tục duy trì thế nhé. Ra ngoài .” Chu Nhượng ôm eo Tô Nam, xoa đầu cô, lạnh nhạt với quản lý.

“Vâng.” Quản lý dám nán thêm giây nào, định rời khỏi văn phòng thì giọng dịu dàng gọi .

“Này, đừng vội.” Tô Nam thoát khỏi vòng tay của Chu Nhượng, chỉnh tư thế . Cô lên chân của , hai tay vòng qua cổ .

Quản lý cúi đầu, rụt rè hỏi: “Cô Tô, cô chỉ thị gì ?”

Trời ơi, nhanh để rời khỏi đây , phiền thế giới của hai , càng chịu ánh c.h.ế.t chóc của giám đốc Chu !

“Anh giúp chăm sóc bạn một chút nhé. Anh hiểu ý chứ?”

Tô Nam luôn xu hướng thiên vị của . Lần khi Điền Viên Viên nhờ cô giúp chăm sóc Điền Tiểu Noãn, cô từ chối. , mặt Chu Nhượng, cô quyết tâm giúp bạn .

Quản lý trả lời ngay mà vô thức liếc Chu Nhượng lưng Tô Nam.

“Anh gì? Nhà quyết định!” Thấy quản lý vẻ chỉ chờ Chu Nhượng gật đầu mới dám đáp ứng, Tô Nam bực bội bật dậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-457-d.html.]

Tiếng trầm thấp vang lên từ phía , Tô Nam trừng mắt liếc một cái, tức giận hỏi: “Có đúng ? Có đúng ?”

Cô lặp hai , đủ để thấy cô đang sốt ruột chứng tỏ vị thế của trong gia đình.

, nhà của chúng em là đúng.” Chu Nhượng dựa đầu lưng ghế, nụ môi càng rạng rỡ, giọng điệu nhấn mạnh đặc biệt ở từ “chúng ”. Trong đó mang theo chút khoe khoang ngấm ngầm.

Nghe , Tô Nam mới hài lòng thu ánh mắt, với quản lý: “Nghe rõ ?”

“Nghe rõ , .” Quản lý vội đáp, đó tự giác kéo cửa văn phòng, rời . Trước khi khỏi còn quên đóng cửa .

“ Ngọc Ngọc năm ngoái đậu Đại học Thượng Hải, bận quá nên quên báo cho em. Vui thật đấy, nhưng Vương vẫn còn ở thôn Tiêu Gia, bao giờ họ mới đoàn tụ ở Thượng Hải.” Nói đến đây, Tô Nam vui vẻ một lúc thở dài buồn bã.

Vừa , Tô Nam lên đùi Chu Nhượng, đưa tay chỉnh cổ áo rối của , đó tiếp tục.

“Em bảo Ngọc Ngọc khi khai giảng xong thì đến cửa hàng ‘Rich’ gần Đại học Thượng Hải việc. Vừa thêm tiền tiêu vặt, tích lũy kinh nghiệm xã hội.”

Nghe , Chu Nhượng cau mày, do dự: “Như ?”

Anh thấy ít trường hợp bạn bè vì lợi ích mà phát sinh mâu thuẫn, cuối cùng đường ai nấy . rõ ràng bây giờ Tô Nam đang hứng khởi, chẳng thể lọt lời khuyên của . Thêm đó, mối quan hệ giữa cô và Lưu Ngọc đây , nên Chu Nhượng chỉ khéo léo nhắc nhở một câu.

“Có gì mà chứ? Lúc em với Ngọc Ngọc, cô nhất quyết đồng ý, em thuyết phục mãi mới .”

“Với , em sắp đến Bắc Kinh học . Em định đưa Phùng Mộng cùng, thử mở chi nhánh ở Bắc Kinh. Vậy nên cửa hàng ở Thượng Hải cần một đáng tin cậy quản lý giúp em.”

 

Loading...