"Không cần , các cháu cứ tiếp tục ăn , bác sẽ ngay." Tống Uyển Thanh vội vã xua tay, lên lầu.
Tô Nam chỗ, lúc cô nhận thấy sắc mặt của Chu Hưng Văn trông khó coi. Cô sang Tống Uyển Trì và Trình Lượng Triết, khuôn mặt của họ cũng chút kỳ lạ.
Trong lòng Tô Nam mù mịt, cô sang Chu Nhượng để tìm câu trả lời. còn kịp giải thích, âm thanh của bước chân từ cầu thang vang lên.
Tống Uyển Thanh đến chỗ cầu thang, ngay lập tức gặp đang vội vàng xuống.
"Mẹ, bế giúp con với. Tiểu Duệ cứ suốt, con nữa." Vì lo lắng, giọng của phụ nữ pha chút nghẹn ngào. Cô luống cuống nhét đứa trẻ đang tay Tống Uyển Thanh.
"Cháu ngoan của bà, đừng , bà đây ." Tống Uyển Thanh thuần thục bế đứa trẻ, nhẹ nhàng vỗ về lưng bé.
Chẳng mấy chốc, tiếng của đứa bé dần nhỏ , nhưng vẫn còn nức nở khe khẽ.
Thấy , phụ nữ mặc đồ ngủ thở phào nhẹ nhõm, vô thức đầu về phía bàn ăn. Khi ánh mắt xanh của cô chạm đôi mắt đen của Tô Nam, sự ngạc nhiên và hối hận lóe lên, cô vội cúi đầu tránh ánh .
Dưới bàn, tay Tô Nam siết chặt thành nắm đấm, cảm thấy ở đây như một con ngốc, chỉ lừa dối mà còn tự dâng " kế" cho .
Không, ngay cả kế cũng tính. Mẹ ruột của đứa trẻ đường đường chính chính sống trong nhà, cô thì tính là gì đây?
Nghĩ đến đây, Tô Nam đột ngột dậy, cầm túi ghế chạy thẳng cửa. Chu Nhượng, gần nhất, vội vàng tiến lên nắm lấy cổ tay cô.
"Nam Nam..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-466-d.html.]
Tiếng gọi đó kèm với một cái tát vang dội.
Những khác sững sờ, lấy tay che miệng tin nổi cảnh tượng mắt. Tống Uyển Thanh bế đứa trẻ nên tiện can ngăn, đành gọi Tống Uyển Trì.
"Nam Nam, gì từ từ . Chu Nhượng sai chuyện gì thì con cứ với dì, nếu đúng thật là của nó, dì sẽ giúp con dạy dỗ nó." Tống Uyển Trì vội vàng chạy tới, giữa hai , nhưng nên kéo ai , lo lắng đến mức nhíu chặt mày.
Lúc , Tống Uyển Thanh cũng bế đứa bé bước tới. Cảm nhận bầu khí căng thẳng, đứa bé mũm mĩm to hơn, mặt đỏ bừng lên.
"Nam Nam , rốt cuộc chuyện gì ?" Tống Uyển Thanh hỏi.
"Chu Nhượng, con tự ." Chu Hưng Văn cũng tiến , với Chu Nhượng, đang mím chặt môi.
Tô Nam liếc xung quanh, thấy đều về phía , cô cảm thấy lòng tràn ngập sự cảm động. khi ánh mắt cô rơi đứa trẻ, cảm giác lập tức tan biến.
"Buông , dỗ con ." Tô Nam cố vùng vẫy khỏi tay Chu Nhượng, nhưng thoát . Cô đỏ hoe mắt, dùng tay còn đ.ấ.m liên tục vai .
"Đó con của ." Chu Nhượng thở dài bất lực, vội vàng giải thích nhưng ngăn Tô Nam đánh .
Lúc , mới nhớ điều quên với cô là gì.
Sau khi phản bội, Chu Nhượng cắt đứt quan hệ với trai Chu Khiêm. Mỗi về nhà, đều cố tránh mặt Chu Khiêm và bao giờ nhắc đến mặt Tô Nam. Vì thế, cũng với cô rằng một trai và... một chị dâu.
Sau khi hiểu lầm với Tô Nam giải quyết, Chu Nhượng thắc mắc con của Tần Tư Hàm là con của ai, nhưng vẫn thời gian điều tra. Anh bận rộn công việc ở Bắc Kinh, thường sống với ông ngoại, nên mãi đến về Thượng Hải mới từ rằng đứa bé là con của Chu Khiêm.