Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 472: D

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:14:51
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì thế, ánh mắt bà nội Chu Chu Nhượng cũng trở nên dịu dàng và hài lòng hơn.

Mọi tiếp tục trò chuyện thêm một lúc nữa, đột nhiên thấy tiếng mở cửa. Tất cả thì thấy một ông cụ mặc áo sơ mi xám, đeo ba lô bước , đó là Tống Trường Chí.

“Bố.” Tống Uyển Thanh và Tống Uyển Trì nhanh chóng đón.

Chu Hưng Văn cùng cũng theo , giúp mang đồ và rót nước, động tác thuần thục của họ thể thấy điều diễn nhiều .

“Ừ.” Tống Trường Chí đáp lời thẳng đến ghế sofa, xuống cạnh Chu Nhượng.

Những trẻ trong nhà lượt chào hỏi ông, màn chào hỏi khách sáo, khí phòng khách trở nên yên bình.

Từ nhỏ Chu Nhượng sống cùng ông ngoại, vì ông dành nhiều tình cảm cho nhất. Những khác chỉ gặp ông trong các dịp lễ, tết, nên tình cảm gần gũi như .

“Khi nào kết hôn?” Tống Trường Chí Tô Nam mỉm thiện, đó sang hỏi Chu Nhượng thẳng thắn, hề vòng vo.

Chu Nhượng bất đắc dĩ lặp những lời , rằng họ vẫn đang bàn bạc.

“Cũng , khi nào Tiểu Tô đến học ở Bắc Kinh, rảnh rỗi thì qua chỗ ông ngoại ăn cơm. Lần cháu phim xong về mà chào ông già câu nào.” Lời ông lúc đầu còn bình thường, nhưng câu cuối đầy oán trách.

“Ông Tống, đó đoàn phim về Thượng Hải gấp quá, cháu kịp lời từ biệt với ông.” Tô Nam thở dài.

“Thằng nhóc giỏi giấu chuyện, ông là cuối cùng về việc hai đứa hẹn hò!” Tống Trường Chí hừ lạnh, giáng một cái tát mạnh lên lưng Chu Nhượng, thể thấy đó là cơn giận tích tụ lâu ngày.

Dù ông tuổi, nhưng cái tát đó hề nhẹ. Tô Nam bên cạnh Chu Nhượng cũng cảm nhận lực mạnh đến mức sống lưng cô như đau lây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-472-d.html.]

Chu Nhượng vẫn giữ vẻ bình thản, miệng liên tục lời xin và chẳng mấy chốc khiến ông tươi trở .

“Ông thông gia, ông đường chắc mệt , đây đấu ván cờ cho thoải mái?” Ông nội Chu nhân lúc trống, nhanh chóng mời Tống Trường Chí với dáng vẻ tràn đầy háo hức.

Tống Trường Chí lớn, vui vẻ đồng ý. Hai ông cụ cùng một đàn ông trung niên theo đến bàn cờ ở góc phòng.

Khi các ông rời , bà nội Chu cũng dẫn Tống Uyển Thanh và những phụ nữ bếp chuẩn thức ăn cho bữa tối đông đủ .

Lúc trong khu vực sofa chỉ còn vài trẻ.

“Chị Nam Nam, em thể mời chị chơi bài cùng ?” Chu Tử Kỳ, khi hai cô bé khuyến khích, rụt rè bước đến gần Tô Nam và khẽ hỏi.

Trong lúc đó, cô bé vô thức lùi một bước khi bắt gặp ánh mắt của Chu Nhượng. Từ nhỏ đến giờ, Tử Kỳ luôn sợ họ . Hồi bé, chỉ cần lời là sẽ mắng ngay, điều khiến cô bé vẫn còn sợ hãi mỗi gặp mặt.

May mắn là một giọng dịu dàng xua tan nỗi sợ trong lòng cô bé.

“Được chứ, em là Tử Kỳ ?” Tô Nam dậy, nắm tay Chu Tử Kỳ và kéo cô bé về phía hai cô bé khác.

Bốn cô gái tụ tập , chơi bài trò chuyện vui vẻ. Trong lúc đó, Tô Nam cũng xác nhận suy đoán của : Chu Tử Kỳ đích thực là fan của cô, , là tiểu fan cuồng mới đúng.

Chu Tử Kỳ chỉ xem năm bộ phim mà Tô Nam đóng cùng Thường Diệp Lâm, mà còn sưu tầm tất cả các tạp chí, báo chí liên quan đến cô, và là khách hàng trung thành của "Rich".

Nhìn Chu Tử Kỳ hào hứng đếm những điều cô bé , Tô Nam cảm động thầm ghen tị với sự tự do tài chính mà cô bé đạt khi còn trẻ.

 

Loading...