Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 473: D

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:14:54
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rốt cuộc, những món đồ mà cô bé mua ở "Rich" hề rẻ.

“Em noi gương chị Nam Nam, học thật giỏi, thi trường đại học , và nếu cơ hội, việc cùng chị.” Chu Tử Kỳ Tô Nam với ánh mắt long lanh đầy kiên định.

“Chị sẽ chờ đến ngày đó, cố gắng lên nhé.” Tô Nam cảm thấy xúc động. Cô nhận rằng cũng thể trở thành mục tiêu theo đuổi của khác, là hình mẫu để học hỏi và mang ảnh hưởng tích cực cho khác.

Thật tuyệt, lẽ đây cũng là một trong những ý nghĩa của việc trở thành của công chúng.

Ngay khi Tô Nam đang thầm hạ quyết tâm sẽ tự rèn luyện bản và kiểm soát lời , hành động của công chúng, một tiếng gọi từ trong bếp cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.

"Đến ăn cơm nào, đừng chơi nữa." Giọng khỏe khoắn của bà nội Chu vang lên từ trong bếp.

"Nhanh lên, thì mắng đấy, bà nội ghét nhất là lúc ăn mà cứ lê lết." Chu Tử Kỳ đặt bài lên ghế sofa, sang nhắc nhở Tô Nam khi vội vã chạy về phía bàn ăn.

Tô Nam liếc Chu Nhượng đang sách bên cạnh. Anh cũng đặt cuốn sách xuống, dậy bước đến chỗ cô, kéo cô nhanh về phía bàn ăn.

Chẳng mấy chốc, chiếc bàn dài đầy , nhưng khí vô cùng yên tĩnh.

Tô Nam vốn quen với việc chuyện trong lúc ăn, nên thích bầu khí . Cô ngoan ngoãn cạnh Chu Nhượng, im lặng thưởng thức các món ăn.

Sau khi ăn xong, Tô Nam và Chu Nhượng xin phép về. Dù Tống Uyển Thanh cố gắng giữ hai qua đêm, nhưng thuyết phục , bà đành để họ .

Ra khỏi nhà họ Chu, lên xe, Tô Nam mới thở phào nhẹ nhõm. Khi xe chạy một đoạn, cô bảo Chu Nhượng dừng xe , chuyển từ ghế sang ghế , dài chút e dè.

Cô tháo giày, cuộn ghế và thở một nặng nề.

"Gặp mặt gia đình quả là một thử thách thể lực." Tô Nam vỗ nhẹ lưng ghế lái, nhịn thì thầm một câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-473-d.html.]

Chu Nhượng qua gương chiếu hậu, thấy Tô Nam thả lỏng . Anh căng thẳng cả ngày để tạo ấn tượng với gia đình , cảm thấy đau lòng và : "Em vất vả , về nhà sẽ xoa bóp chân cho em."

"Ừm, em ăn chân giò om gần nhà . Tí nữa mua nhé." Tô Nam híp mắt, chút khách sáo yêu cầu.

Chu Nhượng chiều chuộng, khẽ gật đầu: "Còn ăn gì nữa ?"

"Anh... với sữa mua." Tô Nam ngừng vài giây, kéo dài giọng nghịch ngợm.

Nghe , Chu Nhượng ngẩn , nhưng nhanh chóng hiểu . Anh tức giận mà chỉ nheo mắt, hạ giọng với nụ đầy ý vị: "Sữa thì đầy đủ, nhưng lát nữa đừng đấy."

"Uống sữa thì gì chứ..."

Tô Nam chợt hiểu , mặt đỏ bừng, cô lật , lầm bầm: "Đồ vô liêm sỉ."

Đêm xuống, tiếng chìa khóa tra ổ khóa vang lên trong hành lang vắng lặng, đặc biệt rõ ràng. Chẳng mấy chốc, tiếng cửa đóng sập .

Đèn ở cửa bật sáng, chiếu sáng một góc nhỏ. Hai ôm lấy , loạng choạng cởi giày, thở gấp gáp rõ mồn một.

Khóa kéo phía chiếc váy cuối cùng cũng kéo xuống .

"Chân giò om của em mà..." Tô Nam hộp chân giò om mua Chu Nhượng tiện tay đặt lên kệ, nhịn ngẩng đầu than thở.

"Em ngoan, còn thứ ngon hơn." Giọng trầm thấp của Chu Nhượng vang lên bên tai, quyến rũ và đầy cám dỗ, âm sắc khàn khàn như thấm tâm can.

Chu Nhượng dùng sức nhấc bổng Tô Nam lên vai, chạy thẳng phòng tắm. Anh đặt cô xuống gương, xếp hết đồ tẩy trang của cô lên bồn rửa.

 

Loading...