"Đang nghĩ gì ?" Chu Nhượng lấy hành lý từ cốp xe , mỉm đưa tay vẫy mặt cô.
Tô Nam bừng tỉnh, mỉm khoanh tay : "Em đang nghĩ đến việc ghế sofa nhà êm quá thôi mà."
Câu ngay lập tức khiến cả hai nhớ một ký ức nồng cháy.
"Muốn ôn kỷ niệm tối nay ?" Chu Nhượng bước tới ôm lấy vòng eo thon thả của Tô Nam, ghé sát tai cô thì thầm gợi ý.
Tô Nam, mới trêu chọc, vội vàng thoát khỏi vòng tay của , kéo theo chiếc vali nhỏ, bước thẳng về phía cửa, miệng lẩm bẩm: "Sao trời nóng thế nhỉ, rõ ràng thu mà."
Nhìn vòng tay trống rỗng, Chu Nhượng cúi đầu mỉm , theo cô.
Vì dọn dẹp nhà cửa nên trong nhà sạch sẽ, chút bụi bẩn. Tầng một vẫn bố trí giống hệt cô tới đây.
Tô Nam ở cửa , quanh thấy đôi dép nào dành cho phụ nữ, hài lòng gật đầu, đôi dép của Chu Nhượng, tung tăng phòng khách.
Khi thấy chiếc ghế sofa rộng lớn, cô dừng chân, giả vờ thản nhiên hỏi Chu Nhượng: "Phòng tắm ở nhỉ? Em tắm , đó ăn gì ngủ."
Vì trong nhà chỉ một đôi dép, Chu Nhượng đành chân trần trong, đặt hành lý xuống cạnh sofa chỉ tay về phía tầng , đáp: "Phòng thứ hai bên tay ."
"Vậy em lên nhé?" Tô Nam kéo vali định lên lầu.
lúc đó, Chu Nhượng gọi cô : "Đợi ."
"Đồ ngủ vẫn còn trong vali ." Chu Nhượng xổm xuống, mở chiếc vali bên cạnh chân.
Tô Nam bối rối tiến gần, nghiêng đầu thắc mắc: "Đồ ngủ của em và đồ dùng cá nhân đều ở vali của em mà, ở chỗ ."
Chẳng lẽ cô nhớ nhầm?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-484-c.html.]
ngay đó, cô hiểu lý do.
Chu Nhượng nhanh chóng lấy đồ ngủ và quần lót của , đó bế Tô Nam lên bằng một động tác gọn gàng, nở nụ tà mị: "Ý là... đồ ngủ của ."
"Ôi, thả em , em giận thật đấy nhé!" Tô Nam liên tục đạp chân giữa trung, cố gắng thoát khỏi vòng tay của .
bàn tay nóng bỏng của Chu Nhượng áp chặt da thịt cô, kiên quyết giữ chặt cô trong vòng tay.
"Tầng hai bồn tắm." Chu Nhượng thì thầm một nụ hôn nhẹ lên má cô.
Quả nhiên, sự chống cự của Tô Nam dần tan biến. Suốt hai ngày qua, cô tắm rửa sạch sẽ, cơ thể cảm thấy khó chịu. Nếu lúc ngâm trong nước ấm thì chẳng còn gì tuyệt hơn.
Nghĩ , cô thấy việc tắm chung cũng chẳng gì to tát.
Tô Nam bẹo má Chu Nhượng, kéo giãn hai bên, giọng nhõng nhẽo: "Vậy thì mau lên tầng mở nước ."
"Tuân lệnh." Nghe , Chu Nhượng mỉm mãn nguyện, bước nhanh về phía , bế cô lên tầng hai.
Tầng hai tổng cộng ba phòng. Bên trái là phòng ngủ chính, bên , phòng đầu tiên là phòng việc, và phòng thứ hai là phòng tắm.
Chu Nhượng bế Tô Nam thẳng phòng tắm, tay còn mở nước ấm bồn, nhẹ nhàng đặt cô lên bồn rửa mặt. Trán chạm trán cô, nhẹ nhàng hôn lên môi cô một cái.
Ngay đó, giọng khàn khàn của cất lên: "Anh giúp em cởi đồ nhé?"
Một tia nắng yếu ớt chiếu qua khe hở kéo kín của rèm cửa sổ, len lỏi phòng tắm bật đèn, khiến gian u ám thêm vài phần ánh sáng mờ ảo, rõ từng bóng dáng.
Bàn tay mạnh mẽ của đàn ông siết chặt vòng eo mảnh mai của cô, các đường gân xanh hiện rõ trán và cổ. Một tay nâng khuôn mặt của cô lên, môi chạm môi, chiếm trọn đôi môi đỏ mọng của cô trong một nụ hôn sâu.