Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 486: C

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:17:57
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắc mặt Tô Nam lập tức đổi, cô sợ hãi co rụt cổ , theo bản năng về phía Chu Nhượng.

"Anh xem thử, em xa một chút." Chu Nhượng trấn an cô bằng ánh mắt hiệu cho cô ở góc phòng.

"Được." Tô Nam lập tức dậy, chọn một góc xa nhất để .

Thấy , Chu Nhượng bước đến cửa, mạnh tay kéo cửa . Người bên ngoài ngờ sẽ mở cửa đột ngột nên ngã sấp xuống, bốn vó chổng lên trời.

"Ai da, ai da!" Người đó đất rên rỉ đau đớn, mặt lộ rõ vài vết bầm tím.

Đám ngoài hành lang, ai nấy đều trông dữ tợn. Họ mặc áo sơ mi hoa và quần bó, tóc vuốt keo bóng loáng, .

Quả nhiên, khi thấy Chu Nhượng mở cửa, bọn họ nghĩ rằng giúp ngã đất. Tên cầm đầu lập tức bước tới, dùng tay chỉ thẳng mũi Chu Nhượng, buông lời hăm dọa: "Tao cảnh cáo mày, đừng lo chuyện bao đồng."

Chu Nhượng lạnh lùng , ánh mắt lóe lên tia sắc bén. Anh liếc xuống ngón tay đang chỉ , nhưng gì.

"Mày cái gì?"

Tên cầm đầu, Trần Nguyên Lượng, đối diện với ánh mắt của Chu Nhượng thì lùi một bước. Thấy vóc dáng cao lớn của đối phương, khỏi nuốt nước bọt. với đám em lưng, thể tỏ yếu thế, nên đành cố lấy can đảm đẩy mạnh Chu Nhượng một cái.

cú đẩy như châm ngòi cho cơn thịnh nộ của đàn ông mặt. Trần Nguyên Lượng kịp hiểu chuyện gì xảy thì Chu Nhượng khống chế, hai tay bẻ quặt , thể cử động.

"Còn đó gì, cứu tao với!" Trần Nguyên Lượng gào lên với đám ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-486-c.html.]

Những lập tức xông tới, nhưng Chu Nhượng chỉ cần một chân đạp lên lưng Trần Nguyên Lượng để điểm tựa, một cú đá nhanh gọn khiến tên đầu tiên ngã lăn đất. Ngay đó, đ.ấ.m mạnh bụng một tên khác, liên tiếp tung đòn chuẩn xác.

Chẳng mấy chốc, cả đám đều la liệt đất, chỉ còn một cô gái mặc váy trắng, tóc dài, run rẩy tựa tường.

Chu Nhượng xoa xoa cổ tay mỏi, hiệu cho quản lý nhà hàng đang ở cuối hành lang mà dám tiến gần.

Quản lý nhà hàng vội vàng chạy tới. Khi rõ Chu Nhượng, ông khỏi kinh ngạc, lập tức vượt qua đám đất để đến bên . "Giám đốc, hóa ngài ở đây."

Chu Nhượng chút biểu cảm quản lý đang liên tục lau mồ hôi lạnh, khóe môi nhếch lên vẻ châm biếm: "Bọn họ bắt đầu đánh ? Đánh bao lâu ?"

Quản lý giật , ngờ Chu Nhượng hỏi điều đầu tiên. chỉ ngạc nhiên trong giây lát, ông nhanh chóng đáp: "Bọn họ bắt đầu đánh ở phòng 13, hai mươi phút ."

Chu Nhượng từ tốn chỉnh cổ áo nhăn nhúm cuộc ẩu đả, nhạt: "Ồ?"

" nhớ trong quy định của nhà hàng ghi rõ rằng khi xảy đánh báo cảnh sát ngay lập tức, đúng ? Đồn cảnh sát chỉ cách đây năm phút bộ. Sao cảnh sát vẫn tới mà bọn họ từ phòng 13 đánh đến tận phòng 6 ?"

Chu Nhượng vỗ nhẹ vai quản lý, giọng trầm thấp chất vấn.

Vị quản lý cúi đầu thấp hơn, rụt rè giải thích: "Ông chủ, báo cảnh sát, mà là những dạng . Họ dọa rằng nếu báo cảnh sát, họ sẽ để cho nhà hàng chúng tiếp tục hoạt động."

"Thằng nhãi, mày là ông chủ ở đây ? Tốt, mày cứ đợi đấy, nếu tao cho tới đập phá cái nhà hàng rách nát thì tao mang họ Trần!" Trần Nguyên Lượng, khi lồm cồm bò dậy, nhổ một bãi nước bọt xuống sàn đầy giận dữ.

 

Loading...