“Anh mệt , nặng lắm.” Chu Nhượng lắc đầu, về phía nhắc nhở: “Chỗ đăng ký đến .”
“Ồ, ở chờ em nhé. Em đăng ký xong sẽ ngay.” Tô Nam chỉ về phía gốc cây râm mát, nơi nhiều xách hành lý , chắc cũng là những đến tiễn sinh viên.
“Ừ, .” Chu Nhượng gật đầu đồng ý, Tô Nam cầm ô chạy đám đông.
Tô Nam xếp hàng một lúc mới đến lượt . Người thầy phụ trách việc báo danh nhận cô, vì thế quá trình diễn nhanh chóng. Sau khi nhận chìa khóa phòng, cô vui vẻ nhảy chân sáo về phía Chu Nhượng.
“Xong , thôi, về ký túc xá.”
Hai thẳng đến tòa nhà ký túc xá. Vào đầu năm học, cổng ký túc xá mở rộng, cho phép nam sinh để giúp các bạn nữ chuyển đồ và sắp xếp phòng ở, nên Chu Nhượng cũng theo .
Dựa thông tin chìa khóa phòng, hai tìm đến phòng của Tô Nam thì thấy hai nữ sinh khác đang trải giường, cạnh đó một đôi vợ chồng lớn tuổi đang lau bàn ghế.
“Chào các bạn, cho hỏi giường là tự chọn ?” Tô Nam lịch sự hỏi một nữ sinh gần nhất. Phòng sáu giường, ba giường , còn ba giường trống.
Thầy giáo ở chỗ đăng ký chỉ đưa chìa khóa ký túc xá, rõ cách phân giường, nên Tô Nam mới hỏi.
“Ừ, đúng .” Nữ sinh đó thèm đầu , chỉ chăm chú sắp xếp giường của .
Ngược , những khác thì tò mò sang, trong đó một cô gái giường, gần như ngay lập tức nhận Tô Nam. Cô che miệng ngạc nhiên, nhỏ giọng hỏi: “Bạn là Tô Nam ?”
Tô Nam thiện gật đầu, đối với những bạn cùng ký túc xá, cô hòa nhã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-493-c.html.]
“Trời ơi, ở chung ký túc xá với nổi tiếng. Ba ơi, cô chính là diễn viên đóng phim mà chúng cùng xem đó!” Đặng Lan Hương phấn khích bật dậy, đập đầu trần nhà, đau đến mức cô kìm mà rên rỉ.
Tô Nam định nhắc nhở nhưng kịp.
“Ôi dào, con bé hậu đậu !” Mẹ của Đặng Lan Hương nắm tay con gái càu nhàu, nhưng mắt bà ngừng liếc Tô Nam.
Diễn viên nổi tiếng thật ? Quả nhiên là xinh , còn xinh hơn cả trong phim. Nhìn chung thì khí chất, gu thẩm mỹ. Nếu Lan Hương bạn với cô gái , chắc sẽ học hỏi ít điều.
Nghĩ đến đây, Đặng càng vui hơn, tươi đưa cho Tô Nam một quả đào rửa sạch: “ Cháu là bạn cùng phòng với Lan Hương nhà bác, hai đứa thể học tập cùng nhé.”
“Cảm ơn cô.” Tô Nam thể từ chối sự nhiệt tình của Đặng, đành nhận quả đào.
“Chỗ cũng , con đây ?” Mẹ Đặng chỉ giường giữa, giữa hai giường ở, bên cạnh giường của Đặng Lan Hương. Như , hai sẽ ở gần , dễ dàng thiết hơn.
Tô Nam khẽ nhíu mày. Cô thích ở giường giữa. Vốn dĩ việc ở ký túc xá khiến cô thoải mái , giờ giường giữa, ngủ mà đối diện với đầu hoặc chân khác, chắc cô sẽ phát điên.
Chưa kịp lên tiếng từ chối, một giọng trầm thấp vang lên từ phía : “Xin , Tô Nam thích ở giường gần cửa sổ hơn.”
Nói xong, Chu Nhượng xách đồ qua Đặng và bố Đặng, đến giường còn trống gần cửa sổ, đối diện giường của Đặng Lan Hương.
“Vậy .” Mẹ Đặng ngượng ngùng, thấy Chu Nhượng và Tô Nam bắt đầu sắp xếp giường chiếu mà ý chuyện, bà thu ánh mắt, tiếp tục giục bố Đặng lau bàn.