Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 498: C

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:18:28
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Nhượng giúp trải xong giường, còn Tô Nam cũng sắp xếp xong đồ đạc. Quần áo thường mặc cất gọn trong tủ, khăn tắm cũng treo lên.

Tô Nam dùng tay vỗ nhẹ lên lưng và vai của Chu Nhượng, phủi sạch những mẩu bông vương áo .

“Đi ăn thôi, em đói .” Tô Nam cầm túi xách, đẩy vai Chu Nhượng, hiệu rời .

“Bọn đây, cũng ăn sớm nhé.” Tô Nam vẫy tay chào các bạn cùng phòng cùng Chu Nhượng rời .

Hai dạo trong khuôn viên trường, dòng tấp nập qua . Những sinh viên trẻ trung, tràn đầy sức sống, ai nấy đều mang trong niềm hy vọng và kỳ vọng về tương lai.

“Bắt đầu từ tối nay, em sẽ ở trường , ở nhà tự chăm sóc bản đấy nhé.” Vì đang ở nơi công cộng, Tô Nam và Chu Nhượng giữ cách nửa cánh tay. Cô nghiêng đầu , ánh mắt đầy vẻ lưu luyến nỡ rời xa.

Chu Nhượng cũng sang cô, thở dài một tiếng: “Anh lo cho em nhiều hơn đấy. Những cô bạn cùng phòng của em đều dạng , sợ em sẽ thiệt thòi.”

“Em bao giờ chịu thiệt ở , ngoại trừ khi gặp ?” Tô Nam khoanh tay, nhướn mày, mấy lo lắng về vấn đề .

Bởi kiếp cô cũng trải qua cuộc sống trong ký túc xá đại học, một bạn cùng phòng cũng khá “khó đỡ”. Chính lúc đó, Tô Nam mới nhận rằng thế giới ít vô liêm sỉ, kỳ quặc thì càng nhiều. dù thế nào, cô cũng luôn cách đối phó, sợ ai cả.

Nghe , Chu Nhượng lắc đầu, nhưng vẫn quên dặn dò: “Có chuyện gì thì gửi điện báo cho . Nếu việc gấp, em cứ tìm ông ngoại. Thời gian sẽ ở Thượng Hải để xử lý việc đất đai, bận rộn, lẽ đến tháng mới thời gian thăm em.”

“Anh cứ yên tâm , kiếm thật nhiều tiền về mà nuôi vợ con , tốn kém lắm đó.” Nghe Chu Nhượng sẽ bắt tay xử lý việc đất đai, mắt Tô Nam sáng lên lấp lánh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-498-c.html.]

Nếu thực sự thể giành mảnh đất đó, chắc chắn sẽ là một phi vụ phát tài.

“Anh . Em nhớ chăm sóc bản cho . Tiền và một phiếu thực phẩm để trong ngăn kéo đầu giường ở nhà, em nhớ lấy. Còn nếu cơm ở trường ngon, em thể đến nhà hàng Nam Chu, dặn họ . Đừng để chịu thiệt nhé.”

Nghe những lời quan tâm chu đáo của Chu Nhượng, mắt Tô Nam đỏ hoe, lao lòng nhưng nhớ rằng nổi tiếng, giữ hình tượng.

“Em sẽ nhớ , xong việc thì đến thăm em ngay đấy nhé, nhất định đến.” Tô Nam mở to đôi mắt, ánh tràn đầy sự đáng thương khi cô Chu Nhượng.

Đây là đầu tiên khi hai hòa hợp xa lâu như , cô thực sự nỡ. Trong lòng trống trải, cảm giác như thiếu mất điều gì đó.

“Anh cũng sẽ nhớ em, vì thế em chăm sóc cho bản nhé, ngoan nào.” Chu Nhượng vuốt ve mái tóc của Tô Nam, khóe mắt đỏ lên.

Cảnh chia tay luôn mang theo nỗi buồn, cảm xúc sẽ đạt đỉnh điểm khi còn thấy .

Sau khi ăn tối ở gần trường, Chu Nhượng lái xe rời , còn Tô Nam về ký túc xá một .

Khi về đến phòng, ai ở đó, Tô Nam nhịn mà úp mặt xuống bàn nức nở.

Khi màn đêm buông xuống, những đám mây lặng lẽ che khuất mặt trăng. Căn phòng ký túc chỉ nhờ một bóng đèn nhỏ phát ánh sáng yếu ớt. Tô Nam ngoài cửa sổ, bầu trời đêm bao la điểm xuyết bởi những ngôi lấp lánh như những viên ngọc, lung linh trong làn gió đêm.

 

Loading...