Sáng sớm hôm , tiếng gọi nhỏ nhẹ đánh thức Tô Nam khỏi giấc ngủ. Cô cau mày, rúc trong chăn để ngủ tiếp, nhưng ngay lập tức nhớ đang ở . Cô bật dậy, khiến Dương Thư Trân, bạn cùng phòng, giật thót tim.
"Xin nhé" Tô Nam xoa trán, cảm giác đầu vẫn còn nặng nề. Tối qua cô trằn trọc mãi ngủ , giờ thì mệt rã rời.
"Không . mà đến giờ dậy , hôm nay là ngày đầu tiên, chúng cần ăn sáng xong còn đến lớp để tập trung và nhận quân phục huấn luyện nữa," Dương Thư Trân mỉm giải thích.
Thông tin như sét đánh ngang tai, Tô Nam nuốt khan một cái. Cô mà quên mất chuyện huấn luyện quân sự cơ chứ?
"Cảm ơn gọi tớ dậy. Thôi chúng đồ, ăn sáng nhanh thôi," Tô Nam khỏi giường.
Thấy Tô Nam mời cùng ăn, Dương Thư Trân càng rạng rỡ, gật đầu đồng ý bước xuống giường.
Lúc , các bạn khác trong phòng cũng dậy gần hết.
"Chúng rửa mặt đây," Đặng Lan Hương chào kéo tay Lâm Thủy Tiên ngoài, cả hai nhún nhảy, trông thiết.
"Quan hệ hai họ thật ," Dương Thư Trân theo bóng lưng của họ, sang Tô Nam .
Tô Nam nhạt, để ý lắm, chỉ đáp một tiếng "ừ" tiếp tục tìm quần áo.
Ngày đầu tiên, cô giữ phong thái thấp một chút, nên quá nổi bật để tránh chú ý quá mức. Vì , Tô Nam chọn một chiếc áo phông trắng đơn giản và quần dài màu xám.
Sau khi đồ xong, cô buộc tóc đuôi ngựa cao, lấy chậu, bàn chải đánh răng, kem đánh răng và khăn mặt, cùng với Dương Thư Trân nhà vệ sinh.
Khi họ đến nơi, nhiều tụ tập trong phòng rửa mặt, tiếng chuyện rôm rả vang lên khắp nơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-500-c.html.]
Tô Nam nhanh chóng thấy Lâm Thủy Tiên, cô đang hòa nhóm bạn gái khác, khiến ai nấy đều vui vẻ. Từ xa , trông họ như những bạn thiết từ lâu.
Không bao lâu , những khác cũng để ý đến Tô Nam, cả phòng rửa mặt im lặng trong giây lát, râm ran bàn tán. Mặc dù cố hạ giọng, nhưng vài câu vẫn bay đến tai Tô Nam theo gió.
"Cô là Tô Nam, lưu ban một năm đúng ?"
" thế, trông xinh thật đấy, nhưng tính cách thế nào nhỉ?"
"Nhìn kiểu cách của cô , chắc cùng đẳng cấp với chúng . Mà trong giới giải trí, diễn viên nổi tiếng thường sống bừa bãi."
"Thật á? Thế thì tránh xa cô thôi."
Những lời đồn thổi thật vô lý, Tô Nam chỉ lắc đầu ngao ngán. Cô thèm quan tâm, chỉ lặng lẽ lấy nước và bắt đầu đánh răng, như thể thấy gì cả.
"Dù cũng đừng để tâm đến mấy lời đó, họ chỉ bừa thôi." Dương Thư Trân bên cạnh lo lắng .
Tô Nam vẫy tay, ý bảo bận tâm, tiếp tục công việc rửa mặt.
Thấy , Dương Thư Trân cũng gì thêm, chỉ lườm những kẻ vẫn đang về phía với ánh mắt thiện cảm.
Sau khi rửa mặt xong và trở ký túc xá, Tô Nam lấy ví tiền, cùng với Dương Thư Trân chuẩn ăn sáng. Khi ngang qua bàn của Trần Khiết, cô thấy cô đang một , cắn từng miếng bánh mì khô. Cảm thấy khó chịu, Tô Nam thử hỏi:
"Trần Khiết, ăn sáng cùng bọn ?"
Trần Khiết ngờ Tô Nam hỏi , vội vàng nuốt miếng bánh mì trong miệng, lắc đầu từ chối: "Không cần , ăn nốt chỗ lương khô là , để ."