Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 501: C

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:18:36
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vậy bọn nhé, tạm biệt," Tô Nam mỉm rời .

Khi xuống ký túc xá, Dương Thư Trân bỗng : "Hình như điều kiện gia đình của Trần Khiết lắm..."

"Ừ, ," Tô Nam gật đầu, tỏ vẻ gì bất ngờ. Cô coi thường Trần Khiết vì xuất của cô , ngược , cô còn khâm phục. Để thể thi đỗ Đại học , Trần Khiết hẳn nỗ lực nhiều.

"Ừm." Dương Thư Trân im lặng một lát chuyển đề tài: "Không bữa sáng ở trường gì nhỉ?"

"Chẳng nữa, nhưng ăn bánh bao nhân thịt với sữa đậu nành," Tô Nam .

"Nghe cũng thèm ." Dương Thư Trân .

Hai đến căng tin và tìm bữa sáng như ý. Căng tin trường Đại học Hoa Thanh rộng lớn, và giờ ăn sáng khá đông , Tô Nam và Dương Thư Trân xếp hàng một lúc mới mua đồ ăn.

Lúc tìm chỗ , họ bắt gặp một quen.

"Kia là Hoàng Gia ? Người bên cạnh là ai nhỉ?" Tô Nam tò mò hỏi Dương Thư Trân.

“Dường như là bạn học cấp ba của cô , cả hai cùng đỗ trường ,” Dương Thư Trân cũng thấy bọn họ, liền giải thích.

“Vậy thì quá,” Tô Nam gật đầu. Nếu là bạn học cấp ba thì mối quan hệ chắc hẳn còn rõ ràng lắm, nhưng tình hình , lẽ lâu nữa chuyện sẽ rõ ràng thôi.

Tô Nam chuyển đề tài, mắt híp , sang hỏi Dương Thư Trân: “Còn thì ? Đã bạn trai ?”

Dương Thư Trân đỏ mặt ngay lập tức, lắp bắp phủ nhận: “Không .”

“Đã từng yêu ai ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-501-c.html.]

“Chưa bao giờ, tớ cho phép yêu sớm,” Dương Thư Trân vội vã lắc đầu, giọng còn run run.

là con ngoan của ,” Tô Nam khẽ, nhấp một ngụm sữa đậu nành, thấy Dương Thư Trân hổ đến mức mặt đỏ bừng, cô mới ngừng trêu và tiếp tục ăn bánh bao.

“Vậy còn Tô Nam thì ? Hôm qua con trai cao ráo, trai đó là bạn trai của ?” Dương Thư Trân ngập ngừng một lúc hỏi.

Tô Nam thoải mái gật đầu, miệng còn đang nhai bánh bao nên lúng búng: “Ừ, chính xác là vị hôn phu của tớ.”

“Anh cũng học ở trường chúng ?” Dương Thư Trân tò mò chớp mắt, chống cằm Tô Nam.

“Không, kinh doanh. Hôm nay chắc về Thượng Hải để lo công việc .” Tô Nam dùng khăn giấy lau miệng, nhẹ nhàng giải thích.

“Vậy .” Dương Thư Trân mỉm , hỏi thêm nữa.

Hai ăn xong bữa sáng thì đến lớp học, nhận quân phục, vội vàng đồ và chạy đến sân vận động.

Nhìn thấy một huấn luyện viên cao lớn, đầu đinh phía xa, Tô Nam cảm thấy đầy thắc mắc.

Thế giới nhỏ đến ?

Trên sân vận động, các sinh viên năm nhất mặc đồng phục quân sự màu xanh lá, thành các nhóm theo lớp, chuyện rôm rả tò mò về phía khán đài cách đó xa. Trên khán đài, hàng chục lính mặc quân phục màu xanh ngay ngắn. Ai nấy đều cao lớn, trông oai vệ, tỏa khí chất mạnh mẽ khiến khác dám lâu.

Ánh mắt của Tô Nam dừng một đàn ông ở hàng đầu tiên, trong lòng cô thoáng qua một tia phức tạp. Một mà lẽ ở tận huyện xa, mặt ở đây, mà còn là một trong những huấn luyện viên của đám tân sinh viên . Đó là một đàn ông cao lớn với mái tóc húi cua, đôi mắt đào hoa lạnh lùng về phía . Ngũ quan trai của trở nên cứng rắn hơn nhờ khí chất quân nhân mạnh mẽ.

Hoang dại mà quyến rũ, đó là ấn tượng ban đầu của Tô Nam về , và giờ vẫn đổi.

 

Loading...