Dưới sự phối hợp ăn ý của cả hai nhóm, việc tiến triển nhanh, chẳng bao lâu lửa bùng lên. Giữa tiếng rôm rả, còn thấy sự nghiêm túc, vất vả của những buổi huấn luyện đây, đó là khí đầm ấm, vui vẻ.
Các huấn luyện viên cũng đầu tiên gỡ bỏ vẻ ngoài nghiêm khắc, trở là những con hòa nhã trong cuộc sống thường ngày. Thậm chí, những huấn luyện viên hài hước đến mức chỉ cần vài câu khiến sảng khoái.
Ai nấy đều cầm bát cơm, ai ngại đất bẩn, quây quần bên , lắng huấn luyện viên của lớp bên kể về những câu chuyện thú vị trong quân ngũ, thi thoảng bật ha hả.
Tô Nam ôm đầu gối ở cuối hàng, mỉm về phía , thỉnh thoảng cũng che miệng theo.
Không từ khi nào, bắt đầu biểu diễn các tiết mục. Nào là hát, nhảy múa, thậm chí còn ngâm thơ, thứ đều thú vị, khiến ai nấy đều ngạc nhiên thích thú.
Lúc , Lâm Thủy Tiên đang hát một bài tiếng Quảng Đông, giọng hát ngọt ngào pha chút mềm mại của miền Nam lan tỏa trong khí, khiến khỏi say mê, vô thức ngân nga theo.
Phải thừa nhận rằng, giọng hát của Lâm Thủy Tiên thực sự .
Giữa lúc Tô Nam đang say sưa, cảm thấy khát nên đầu về phía chiếc bình nước đặt bên chân, ngờ chạm ánh mắt dõi theo từ lâu.
Người lẽ ngờ rằng Tô Nam sẽ đột nhiên đầu , khuôn mặt cứng cáp của thoáng lộ vẻ bối rối và ngượng ngùng. Anh vội vàng , gãi gãi đầu, đôi tai ửng đỏ, may mà làn da ngăm đen giúp che giấu điều đó.
Tô Nam Trình Cảnh Sơn với ánh mắt khó hiểu, đó cầm bình nước uống một ngụm tiếp tục xem Lâm Thủy Tiên hát.
Trình Cảnh Sơn đợi đến khi Tô Nam mới dám , ánh mắt dán chặt bóng lưng cô. Anh siết chặt nắm tay, tự nhủ rằng trạng thái của lúc , cần nhanh chóng điều chỉnh .
Anh bắt đầu nảy sinh một loại tình cảm khác với cô học trò dẫn dắt ? Là từ lúc nào? Từ gặp ư? Hay bắt đầu từ khi còn ở Huy Bình?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-506-d.html.]
Trên sân khấu lộng lẫy, cô gái đang nhảy múa điệu nghệ.
Giữa rừng phong đỏ rực, cô gái mải miết ngắm cảnh.
Cả hai đều để trong lòng một dấu ấn sâu đậm…
Xuống núi Hồng Phong, khi tập hợp kiểm tra , tất cả phép giải tán sớm. Tô Nam vội về ký túc xá, mà chào hỏi Dương Thư Trân, về phía phòng gọi điện thoại dành riêng cho học sinh trong trường.
Khi cô đến nơi, đang gọi điện, cô đành đợi thêm chút nữa.
Trong lúc đang gì, cô bỗng cảm thấy phía . Quay đầu , cô thấy Trình Cảnh Sơn. Vì phép lịch sự, Tô Nam mỉm với : "Chào giáo quan."
"Ừm, chào em." Trình Cảnh Sơn cũng khẽ gật đầu, đáp lời.
Bầu khí bỗng trở nên ngượng ngùng, cả hai ai mở lời thêm.
Cuối cùng, Tô Nam chịu nổi sự yên lặng kỳ lạ , đành phá vỡ khí ngột ngạt: "Giáo quan Trình, từ gặp ở Huy Bình, lâu gặp. Thật ngờ chúng tình cờ gặp , còn là giáo quan của em."
"Ừ, đúng là tình cờ." Trình Cảnh Sơn, vốn từng tiếp xúc nhiều với con gái, chỉ đơ , gật đầu đáp .
Không thể tiếp tục câu chuyện, Tô Nam đành trừ, đầu chỗ khác.
"Em đến gọi điện về nhà ?" , cô gọi .