Một bạn cùng phòng, ít khi giao tiếp với Tô Nam – Hoàng Gia.
Giống như , Tô Nam cũng trợn tròn mắt tin nổi khi thấy cái tên .
Thú thật, khi tổng giáo quan tố cáo đích danh, Tô Nam đoán nhiều , nhưng bao giờ nghĩ đến Hoàng Gia, vì cô thể hiểu lý do nào khiến Hoàng Gia .
Trong các bạn cùng phòng, Tô Nam và Hoàng Gia là ít tương tác nhất. Thậm chí, từ lúc nhập học đến giờ, họ chỉ với vài câu. Vậy tại chứ?
Có lẽ, chỉ cô mới câu trả lời .
Trong căn phòng thẩm vấn u ám, Hoàng Gia căng thẳng siết chặt đôi tay, đôi mắt cúi thấp. Cô bé mới trưởng thành, bao giờ nơi như thế , lúc đây, Hoàng Gia mới cảm thấy hối hận và sợ hãi.
“Nói , tại cố ý lan truyền tin đồn sai sự thật?” Viên cảnh sát nghiêm nghị cầm cây bút ghi chép gì đó sổ, đôi lông mày nhíu , ánh mắt chằm chằm Hoàng Gia.
“ lan truyền tin đồn sai sự thật.” Móng tay của Hoàng Gia bấu chặt lòng bàn tay, từ lúc nào cào rách da, khiến m.á.u chảy .
Nghe , cảnh sát gõ nhẹ đầu bút lên mặt bàn: “Đừng dối ở đây. Đồng nghiệp của thu thập bằng chứng, hơn hết là cô nên trả lời thành thật. Những câu hỏi cũng là điều cô gái báo cảnh sát , hiểu ?”
Cả Hoàng Gia run lên, cảm giác lạnh lẽo từ chân lan khắp cơ thể. Không lâu , cô rùng , lắp bắp : “ thực sự lan truyền tin đồn sai sự thật.”
“Mọi chuyện bắt đầu từ cái đêm chúng từ núi Hồng Phong trở về…”
Hoàng Gia bắt đầu kể . Đêm hôm đó, khi Tô Nam rửa mặt, Lâm Thủy Tiên và Đặng Lan Hương trùm chăn chuyện với . Vô tình, Hoàng Gia thấy.
Họ tưởng rằng Hoàng Gia ngủ say nên mới dám bàn tán về chuyện . Dần dần, khi câu chuyện trở nên hào hứng, giọng của họ càng lúc càng to, khiến Hoàng Gia rõ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-513-d.html.]
Lâm Thủy Tiên với vẻ tự tin, khẳng định tận mắt chứng kiến. Vì , Hoàng Gia tin tưởng và từ đó còn thiện cảm với Tô Nam, dần dần cô cố ý tránh mặt đối phương.
Cảnh sát khoanh tròn tên của Lâm Thủy Tiên và Đặng Lan Hương trong sổ tay tiếp tục hỏi: “Vậy tại , khi rõ sự thật, cô lan truyền chuyện khắp nơi và thậm chí gửi thư tố cáo danh tính thật?”
Hoàng Gia im lặng một lúc, biểu cảm trở nên méo mó, khóe miệng nhếch lên một nụ châm biếm: “ điên .”
Nghe thấy , viên cảnh sát dừng bút, Hoàng Gia.
“ một bạn học cùng cấp ba, thích từ lâu, chúng chỉ còn một bước nữa là đến với .”
“ cách đây lâu, với rằng thích Tô Nam, chỉ vì cô nhặt giúp một cây bút đường, hahaha.” Hoàng Gia bật điên dại, tay che miệng đến mức lắc lư.
“Tất nhiên tức giận, nên kể chuyện cho ở lớp khác . Tô Nam vốn nổi tiếng, chỉ cần đẩy một chút, cả khối hết .”
“Thấy chuyện Tô Nam tổn hại, cô mới nghĩ đến việc thư tố cáo?” Viên cảnh sát tiếp tục.
Hoàng Gia ngưng , gật đầu.
“Chúng sẽ triệu tập Lâm Thủy Tiên và Đặng Lan Hương để thẩm vấn. Trước đó, cô ở đây chờ.” Viên cảnh sát xong, gấp sổ tay , dậy rời khỏi phòng.
Cánh cửa sắt nặng nề khép , vang lên tiếng kêu khô khốc.
Hoàng Gia chằm chằm cánh cửa đang dần khép, nhắm mắt , một giọt nước mắt lăn dài khóe mắt cô .