"Được thôi." Tô Nam vui vẻ nhận lời ngay, lúc thoa xong son.
"Để xem đồ gì nào." Tô Nam dậy, thả tóc xuống và cầm lược chải tóc dài trong khi tiến về phía Dương Thư Trân.
Dương Thư Trân tựa tủ quần áo, gãi gãi đầu bối rối, nhỏ: "Mình cảm giác quần áo của chẳng tí nào, là đồ chọn cho, trông quê già."
Trước đây, khi còn đang huấn luyện quân sự, ai cũng mặc đồng phục giống . Ngoại trừ những cô gái như Tô Nam với nhan sắc nổi bật, Dương Thư Trân thấy gì khác biệt giữa .
sáng nay, khi cô ngoài rửa mặt, thấy nhiều nữ sinh ăn mặc thời thượng, khiến cô cảm giác như ngôi trường bỗng dưng thêm nhiều mỹ nhân.
là " vì lụa" sai mà.
Dương Thư Trân Tô Nam, đang giúp cô chọn quần áo, ánh mắt thoáng ngạc nhiên.
Tô Nam mặc một chiếc váy dài bằng voan màu vàng nhạt, vòng eo thon thả, cổ áo kiểu cổ búp bê, đáng yêu tinh nghịch. Làn da trắng mịn của cô càng nổi bật hơn nhờ màu sắc của chiếc váy.
Da dẻ mịn màng như ngọc, mềm mại như lụa.
Đứng gần thế , Dương Thư Trân thậm chí nhận bất kỳ đổi gì khuôn mặt Tô Nam khi cô trang điểm. Vẫn xinh như thường ngày.
Mái tóc mượt mà xõa dài xuống vai, ôm lấy vòng eo thon gọn. Gương mặt nhỏ nhắn, ngũ quan tinh xảo.
Nếu gì khác thì chỉ là đôi môi đỏ hơn, lông mày sâu hơn, má hồng hơn một chút...
Trong khi Dương Thư Trân còn đang ngẩn ngơ ngắm Tô Nam, thì cô xem hết tủ quần áo và nhận xét: "Toàn đồ mùa hè, mặc bây giờ lạnh đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-516-d.html.]
"Hay mặc đồ của ? Mình còn mấy chiếc váy dài mặc." Đôi mắt sáng ngời của Tô Nam lấp lánh như chứa cả trời , mỗi nụ , cái nhíu mày đều tỏa vẻ quyến rũ tự nhiên.
"Thế ? Mình..." Dương Thư Trân vội vàng xua tay, nhưng Tô Nam kéo .
"Đừng khách sáo, các đều là bạn của . Mỗi chọn một chiếc nhé." Tô Nam mở tủ, lấy bốn chiếc váy: hai chiếc màu trắng, một chiếc màu hồng và một chiếc màu đen.
"Chọn ." Cô nhẹ nhàng đẩy hai bạn tới những chiếc váy.
Dương Thư Trân và Trần Khiết , do dự một lúc nhưng ai dám chọn .
"Chúng nhận kem chống nắng của , giờ lấy váy của nữa thì ngại lắm." Trần Khiết , định thêm vài lời nhưng Tô Nam giả vờ tìm gì đó .
Vừa , cô : "Chọn nhanh lên, đói sắp c.h.ế.t , giày đây. Hai tự chọn nhé."
"Chuyện ..." Trần Khiết còn định gì đó nhưng Dương Thư Trân kéo .
"Tô Nam thiếu hai chiếc váy, đừng phụ lòng của cô nữa. Mình chọn chiếc màu hồng." Dương Thư Trân , đưa tay cầm lấy chiếc váy màu hồng.
Dương Thư Trân sờ chất liệu của chiếc váy, tươi, mang nó qua tủ đồ của để .
Thấy , Trần Khiết cảm thấy áp lực lớn hơn. Cô thực sự thể trả những món quà mà Tô Nam tặng, nên nhận thêm quá nhiều. Tuy nhiên, lời của Dương Thư Trân, nếu cô cứ khăng khăng từ chối, chẳng sẽ tổn thương ý của Tô Nam ?
Tô Nam, đang xỏ giày ở xa, thấy biểu cảm bối rối của Trần Khiết, đoán những suy nghĩ của cô . Cô khẽ thở dài trong lòng.
Dù hiểu hết cảm giác của những xuất khó khăn, nhưng kiếp cô nhiều bài về vấn đề mạng. Vì , cô ít nhiều cũng hiểu cảnh của những cô gái lớn lên trong nghèo khó.