Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 517: D

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:20:12
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Những may mắn thì cả đời chữa lành bởi tuổi thơ, còn những bất hạnh thì cả đời chữa lành cho tuổi thơ của .”

Thường thì những điều kiện gia đình sẽ gặp một vấn đề tâm lý, mà phổ biến nhất là tự ti.

Chẳng hạn như việc Tô Nam tặng quà cho cả Dương Thư Trân và Trần Khiết. Người đầu tiên nhận quà một cách vui vẻ, còn thì đắn đo, luôn lo nghĩ đến việc trả ân tình. Nếu trả nổi, thì ?

Muốn giữ mối quan hệ bình đẳng là điều đáng trân trọng. đời , mối quan hệ nào bình đẳng, và cũng thể nào đo lường quà tặng của mỗi là ngang bằng .

Do đó, dù Trần Khiết nhận quà, cô cũng sẽ cảm thấy vui, mà còn áp lực vô hình đè nặng, cho đến khi nó đè bẹp, hoặc là cô tự suy nghĩ thông suốt.

khả năng thứ hai thì khó đạt .

Từ khi Trần Khiết dũng cảm lên bênh vực đám đông, Tô Nam coi cô là bạn . Cô luôn hào phóng với bạn bè, và những món quà như thế sẽ chỉ ngày càng nhiều thêm chứ ít .

Nếu nào Trần Khiết cũng giữ tư tưởng “trả ơn” thì chỉ cô cảm thấy áp lực, mà chính Tô Nam cũng sẽ thấy mệt mỏi.

Nghĩ đến đây, Tô Nam mím môi, dậy khoác vai Trần Khiết, hạ giọng chỉ đủ hai : "Đừng nghĩ nhiều quá, chúng là bạn mà."

Cái siết chặt vai truyền tải sức mạnh, ánh mắt của Tô Nam cũng đầy kiên định và mạnh mẽ.

"Nam Nam..." Trần Khiết sững sờ Tô Nam, một lúc lâu mới nở nụ và gật đầu thật mạnh.

Khi cúi đầu, Tô Nam thoáng thấy ánh mắt cô bạn lấp lánh như nước.

"Mình chọn chiếc váy đen nhé, cảm ơn ." Trần Khiết cầm lấy chiếc váy đen.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-517-d.html.]

"Được , mau , Dương Thư Trân sắp xong ."

"À, còn cái kẹp tóc hoa hợp với váy , đeo nhé." Tô Nam gọi với theo, lấy từ hộp trang sức một chiếc kẹp tóc hình hoa và đưa cho Trần Khiết.

"Được." Trần Khiết gật đầu, cầm lấy kẹp tóc đồ.

Khi cả ba chuẩn xong và xuống lầu thì gần 1 giờ chiều. Ai cũng đói meo, bụng sôi ùng ục, nên bước chân nhanh hơn.

Những chiếc váy bay nhẹ trong gió, thu hút ít ánh mắt khi họ qua khuôn viên trường. May mắn là Tô Nam đeo khẩu trang, nếu lẽ sẽ xảy cảnh tượng chen chúc như lúc khai giảng, khi một hâm mộ nhận .

Vì lúc còn giáo quan nào để giúp duy trì trật tự nữa.

Không thể coi thường sức mạnh "theo đuổi thần tượng" của giới trẻ thời đại .

Nhà hàng Nam Chu giờ cơm như thường lệ luôn đông đúc, chật kín chỗ. Tuy nhiên, vì Tô Nam đặt chỗ với quản lý nhà hàng, nên khi ba cô gái đến, họ thể chỗ ngay lập tức.

Nhìn quanh nhà hàng sang trọng, Dương Thư Trân và Trần Khiết khỏi trầm trồ.

"Trước đây chỉ ăn ở các quán ăn quốc doanh, ngờ nhà hàng tư nhân thể như thế ."

"Nhìn sang thế , đồ ăn chắc cũng đắt lắm nhỉ?"

"Ra ngoài ăn thì đừng để ý mấy chuyện đó, cứ chọn món , đừng khách sáo. Hơn nữa, trả tiền, đây là nhà hàng của bạn trai mà." Câu cuối, Tô Nam hạ giọng đầy bí ẩn đưa thực đơn cho hai bạn.

"Vậy thì chúng sẽ khách sáo nữa nhé." Dương Thư Trân mỉm dịu dàng, lật mở thực đơn. Tuy nhiên, khi thấy giá các món, mắt cô mở to đầy kinh ngạc, thật là đắt quá!

 

Loading...