Giá ở đây gấp nhiều so với các quán ăn quốc doanh đây.
Dương Thư Trân cố giấu sự kinh ngạc, chọn hai món tên thật hoa mỹ, đưa thực đơn cho Trần Khiết. Phản ứng của Trần Khiết cũng tương tự, cô chỉ dám gọi một món canh.
Sau đó, Tô Nam thêm vài món đặc sản của nhà hàng, đưa thực đơn cho nhân viên phục vụ.
Khi phục vụ rời , trong phòng chỉ còn ba cô gái. Họ trò chuyện một lúc, và lâu , các món ăn mang lên.
Quả thật đắt lý do, mỗi món ăn đều bày biện tinh tế, màu sắc bắt mắt, mùi hương hấp dẫn, hương vị tuyệt hảo. Những thường chỉ ăn ở nhà ăn sinh viên như họ ai cũng ăn đến mức no căng, bụng tròn trĩnh, hài lòng thở dài một .
"Mình vệ sinh, nhà vệ sinh ở nhỉ?" Trần Khiết mặt đỏ bừng, ngượng ngùng hỏi Tô Nam.
"Khi nãy đến thấy nhà vệ sinh ở phía bên , thẳng là thấy." Tô Nam uống một ngụm canh, ngẩng đầu lên trả lời.
"Được , một lát, sẽ ngay." Trần Khiết cầm túi xách dậy và rời khỏi phòng.
Hành lang gỗ lúc vắng tanh, thỉnh thoảng chỉ tiếng vọng từ các phòng riêng. Trần Khiết siết chặt túi xách, đầu tiên một trong một gian như khiến cô cảm thấy thoải mái.
Cô theo chỉ dẫn của Tô Nam, về phía bên , lâu liền thấy ký hiệu nhà vệ sinh.
Trong sự căng thẳng, Trần Khiết để ý kỹ ký hiệu và bước .
Sau khi giải quyết xong nhu cầu cá nhân, cô thở phào nhẹ nhõm, dùng giấy lau khô xả nước. Đang định mở cửa thì bất chợt thấy giọng đàn ông vang lên từ phòng bên cạnh, khiến cô dừng bước.
"Nói xem, em định cảm ơn thế nào đây?" Giọng của đàn ông đầy vẻ trêu chọc, quan tâm.
Theo đó là tiếng nũng nịu của một cô gái: "Còn tùy xem cảm ơn theo kiểu kiểu nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-518-d.html.]
Tiếng vải quần áo cọ xát vang lên rõ ràng trong nhà vệ sinh yên tĩnh, khiến Trần Khiết hoảng hốt lùi một bước, khuôn mặt đỏ ửng. Cô là một cô gái trong trắng, thậm chí còn bạn trai, thể chứng kiến cảnh .
Giờ cô ngoài cũng , mà ở cũng xong, thật sự bối rối.
Không lâu , tiếng hôn vang lên, hai thậm chí còn va tường ngăn, tạo nên tiếng động lớn "rầm" khiến Trần Khiết giật thốt lên.
"Ai đó?"
"Sao trong nhà vệ sinh nam con gái?"
Bên cạnh vang lên tiếng động lộn xộn, Trần Khiết cắn răng, nhân cơ hội mở cửa chạy , nhưng đụng trúng bên cạnh bước .
"Đứng !" Người đàn ông bước một bước dài, đưa tay đóng cửa nhà vệ sinh , chặn đường Trần Khiết.
"Mình thấy gì cả." Trần Khiết đối diện với ánh mắt sắc lạnh của đàn ông, khỏi rụt cổ , tay cầm túi xách run lên bần bật.
"Anh." Cùng lúc đó, cô gái với mái tóc xoăn từ phòng bên , đôi môi lem nhem son nhưng vẫn thể che vẻ quyến rũ của cô .
Xinh đến mê hồn.
"Em đợi một lát." Thường Diệp Lâm chỉnh tay áo vest, vẻ mặt đổi so với lúc ở cùng cô gái . Giờ đây giống như một con sư tử đang chuẩn vồ mồi, ánh mắt lạnh lùng và dò xét Trần Khiết. Sau một lúc, giơ tay : "Đưa đồ đây."
"Cái gì cơ?" Trần Khiết chớp mắt, hiểu gì đàn ông mặt đầy khí thế.
Thường Diệp Lâm nhíu mày khó chịu, bật khinh bỉ, bước tới, nắm chặt cổ tay cô và lớn tiếng đe dọa: "Mấy của tòa soạn báo sống nữa ? Mới hôm bắt một đứa, hôm nay cử một đứa nữa đến?"