Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 525: D

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:20:32
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Nhượng giơ tay , ôm chặt lấy cô lòng, lòng bàn tay ấm áp áp eo thon của cô, nỗi nhớ bỏng cháy của xuyên qua lớp áo mỏng, truyền thẳng đến cô.

"Nam Nam, nhớ em." Giọng trầm thấp của Chu Nhượng vang lên bên tai cô, khiến đôi mắt Tô Nam đỏ hoe.

Tô Nam siết chặt vòng tay ôm lấy , giọng lẫn trong tiếng nức nở: "Em cũng nhớ nhiều lắm."

Hai xa hơn một tháng kể từ gặp , nỗi nhớ dành cho khoảnh khắc dâng lên đến tột độ.

"Chúng về nhà thôi." Chu Nhượng vỗ nhẹ vai Tô Nam, khẽ.

Tô Nam rời khỏi vòng tay , gật đầu, lắc đầu, chỉ về một hướng, nhỏ giọng : "Em còn để quên đồ bên đó."

"Hử?" Chu Nhượng theo hướng tay cô chỉ, ngạc nhiên hỏi.

Tô Nam kéo tay áo Chu Nhượng, dẫn đến quầy khoai lang, cầm củ khoai của và mua thêm một củ cho Chu Nhượng.

"Cậu trai trẻ trai thật, ngạc nhiên khi cô gái đến đón sớm như ." Bà chủ quán hài lòng hai , đúng là trai tài gái sắc.

Tô Nam lời khen thẳng thắn của bà chủ, ngại ngùng gãi đầu, còn Chu Nhượng thì trông tự tin, thậm chí chút đắc ý?!

Lúc , mấy con vịt bên cạnh kêu lên ầm ĩ, thu hút sự chú ý của cả hai.

"Buổi tối ăn canh vịt nhé?" Với vai trò là đầu bếp chính trong nhà, Chu Nhượng xổm xuống, chăm chú quan sát lũ vịt trong lồng.

"Đây là vịt nhà nuôi đấy, nấu canh xào đều ngon." Chủ quầy bán vịt thấy Chu Nhượng vẻ mua, liền vội vàng chào hàng.

"Nhìn cũng ngon đấy, em ăn ?" Chu Nhượng ngẩng đầu Tô Nam, tự nhiên hỏi ý kiến cô như một đàn ông của gia đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-525-d.html.]

Nhìn ánh mắt đầy mong đợi của chủ quầy và Chu Nhượng, Tô Nam cảm thấy áp lực, bèn miễn cưỡng mỉm và đáp: "Vậy thì mua ."

Thế là cảnh tượng Chu Nhượng xách một con vịt sống một tay, tay nắm tay Tô Nam xuất hiện đường phố, tạo nên một khung cảnh hài hước đáng yêu.

Khi về đến nhà, Tô Nam ôm củ khoai lang nướng sofa, còn Chu Nhượng thì bếp tìm một cái thùng để nhốt con vịt.

"Em xin phép mới ngoài đấy, thuyết phục giáo viên hướng dẫn lâu mới phép ở qua đêm." Tô Nam củ khoai lang đen kịt nướng chín, chút lưỡng lự nên bắt đầu ăn thế nào. Cô sang Chu Nhượng, rửa tay và bước về phía cô từ trong bếp.

Anh lập tức nhận lấy củ khoai từ tay cô, bắt đầu bóc vỏ.

"Xin phép mà cũng phức tạp thế ?"

"Ừ, quản lý nghiêm lắm." Tô Nam chằm chằm củ khoai lang trong tay Chu Nhượng, chỉ bóc một chút mà mùi hương ngọt ngào lan tỏa, khiến cô khỏi chảy nước miếng.

Chu Nhượng dáng vẻ tham ăn của cô, kìm mỉm , tay nhanh chóng bóc vỏ khoai lang. Chỉ trong vài giây, bóc xong.

Tô Nam lập tức nhận lấy củ khoai lang từ tay , cắn một miếng. Vị ngọt và mềm mịn của khoai khiến cô cảm thấy vô cùng hài lòng.

"Anh cũng ăn , còn một củ nữa đó. Ăn xong tắm , mùi vịt." Vừa , trong đầu Tô Nam bất giác liên tưởng đến từ "vịt" theo nghĩa bóng, nhịn bật thành tiếng.

Nhìn nhan sắc và hình của Chu Nhượng, nếu theo tiêu chuẩn của "nghề đó", đúng là hàng đầu nhỉ?

Chu Nhượng hiểu tại Tô Nam , nghĩ rằng lẽ mùi vị quá nặng và khiến cô khó chịu.

"Được , để tắm ngay." Chu Nhượng kéo cổ áo, cúi đầu tự ngửi nhưng chẳng thấy mùi vịt nhiều lắm, lông mày nhíu , dậy lùi xa cô hai bước.

 

Loading...