"Trước đây nhớ một chị họ lấy chồng ở gia đình đó." Vừa nhắc đến cái tên , Thường Diệp Lâm nhớ sự việc.
"Ồ?" Tô Nam và Chu Nhượng liếc một cái, tiếp tục hỏi: "Vậy với chị lắm ?"
"Không hẳn là , chị lớn hơn hơn mười tuổi. Khi còn nhỏ, chị kết hôn chuyển đến Hồng Kong, chỉ dịp lễ tết mới về nhà thôi." Thường Diệp Lâm cầm ly lên uống một ngụm rượu, cau mày : "Sao các liên quan đến công ty ở Hồng Kong ?"
"Chúng là đối thủ cạnh tranh. Dù giúp thì vẫn thắng." Chu Nhượng chậm rãi gắp một miếng thức ăn ung dung .
Thấy , Tô Nam lập tức lên tiếng giải hòa: "Anh luôn đấy, ha ha ha. Chỉ là tăng chút phần thắng nên mới hỏi thử xem giúp gì ."
"Khách sáo gì. Cậu cứ xem chuyện gì, chắc chắn thể giúp. Nhà họ Thường chúng một ưu điểm, đó là chia sẻ tài nguyên. Chỉ cần là chuyện tuyệt mật, đều thể dò hỏi ." Thường Diệp Lâm nháy mắt với Tô Nam, vẻ tự tin.
Nghe Thường Diệp Lâm , Tô Nam cũng giấu diếm: " và Chu Nhượng định năm tổ chức đám cưới, nhưng tìm căn nhà ưng ý, nên tính mua một mảnh đất để xây nhà."
" khéo thế nào, mảnh đất đó khá lớn và đắt, cần đấu thầu. Đối thủ cạnh tranh lớn nhất chính là công ty Hồng Việt. Cậu xem thể vì hạnh phúc của bạn bè và ân nhân mà giúp dò hỏi chút thông tin về Hồng Việt và mảnh đất đó ?"
Lời dứt, Thường Diệp Lâm liền kinh ngạc: "Hai sắp kết hôn ? Sao nhanh ? Cậu định tận hưởng cuộc sống thêm ? nhớ từ chối , còn rõ ràng là... câu đó thế nào nhỉ?"
"Hôn nhân là nấm mồ của tình yêu." Tô Nam khẽ nhắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-532-d.html.]
", chẳng cô ? Sao giờ tiêu chuẩn thế ?" Thường Diệp Lâm rõ ràng tỏ tức giận, đặt đũa xuống, ánh mắt trách móc liếc Tô Nam Chu Nhượng.
" gì mà thua kém chứ?" Dù Chu Nhượng là ân nhân, nhưng khi liên quan đến sự so sánh giữa đàn ông với , Thường Diệp Lâm ngại "xả vì nghĩa".
"Chuyện nên ?" Tô Nam xòa, định đổi chủ đề nhưng đầu bắt gặp ánh mắt nửa nửa của Chu Nhượng, rõ ràng là bộ cuộc trò chuyện.
"Hôn nhân là nấm mồ của tình yêu ?" Chu Nhượng chậm rãi nhả từng chữ, tay khẽ vuốt cằm như đang suy nghĩ.
Thấy , Tô Nam vội : "Gặp sai thì là nấm mồ, còn gặp đúng thì là cuộc sống như tiên. Chúng chắc chắn là trường hợp ."
"Ồ?" Chu Nhượng chống tay lên má, đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm lên gò má, vẻ tin, nhưng khóe môi dần cong lên.
"Tất nhiên ." Tô Nam vỗ vai Thường Diệp Lâm, giọng điệu nghiêm túc: "Cậu cũng nên thu xếp , tìm một đúng đắn để sống yên , hơn ?"
" cần , hài lòng với cuộc sống hiện tại lắm . Hơn nữa, đối tượng kết hôn của cũng do quyết định, đó là việc của ông già nhà . Khi nào ông sắp xếp cho thì kết hôn khi đó."
Thường Diệp Lâm rõ ràng hiểu rõ cảnh của , nên cũng chẳng vùng vẫy, chỉ nghĩ rằng khi kết hôn, thể hẹn hò thoải mái với cô nàng nào thích, đôi bên đều vui vẻ.
Tô Nam thiếu gia như , khỏi cảm thán, đúng là nhà giàu chẳng dễ dàng gì. Bề ngoài thì hào nhoáng, nhưng những chuyện thể tự quyết định.