Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 539: D

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:21:20
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ra đến cửa, còn quên nháy mắt với Dương Thư Trân, nhỏ giọng : "Ăn nhiều nhé, ăn xong xuống xem chúng chụp."

Dương Thư Trân ghế, cầm miếng điểm tâm tay, ngẩn ngơ đỏ mặt, khẽ gật đầu.

"Sao còn chậm chạp thế?" Bên ngoài hành lang, tiếng giục của Tô Nam vọng . Thường Diệp Lâm nở một nụ , đóng cửa bước .

Trợ lý Viên cánh cửa khép , sang Dương Thư Trân đang ôm n.g.ự.c khúc khích, khẽ thở dài trong lòng.

Khi Tô Nam và Thường Diệp Lâm đến phim trường, mặt đông đủ. Tô Nam quen hết, nhưng một rõ, chính là Kim Nhược Hoa đang bĩu môi, gương mặt chẳng khác nào thể treo chai nước tương lên .

Trong những mặt, danh tiếng của Tô Nam là lớn nhất, nên đạo diễn sắp xếp cô ở vị trí trung tâm, giọng điệu với cô nhẹ nhàng, kiên nhẫn, khác xa cách ông đối xử với khác.

Quá trình diễn suôn sẻ, gần đến cuối buổi, đạo diễn sắp xếp cho Tô Nam một phần chụp riêng, những khác ngoài chờ.

"Sao chỉ mỗi cô chụp một ?" Một mẫu nam ngoài nhịn mà phàn nàn với bên cạnh, Thường Diệp Lâm thấy. Anh lạnh lùng đáp trả.

"Đợi khi nào tác phẩm đáng tự hào, tiếng tăm khắp cả nước, thì đạo diễn cũng sẽ tự động sắp xếp cho một phần chụp riêng thôi."

Người mẫu nghẹn lời, nhưng thấy đối phương là Thường Diệp Lâm, đại thiếu gia nhà họ Thường, dám đắc tội, chỉ thể lặng lẽ .

"Hừ." Thường Diệp Lâm khoanh tay, liếc bóng lưng rời , lạnh lùng khẩy.

Dương Thư Trân bên cạnh, chứng kiến bộ sự việc, lòng bàn tay siết chặt...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-539-d.html.]

Sau khi buổi kết thúc, khéo đến giờ ăn tối, Thường Diệp Lâm hào phóng vung tay mời khách. Tô Nam từ chối , nên cùng đến nhà hàng.

Địa điểm ăn tối là một nhà hàng Tây mới khai trương gần nơi phim. Nhà hàng trang trí theo phong cách châu Âu, chủ quán là Anh, mặc vest đen, sân khấu kéo violin, tạo bầu khí lãng mạn.

"Trợ lý Viên chọn chỗ tồi chút nào." Tô Nam dùng tay khẽ nghịch bông hồng bàn, mỉm khen ngợi.

Trợ lý Viên ngại ngùng , kịp trả lời thì Thường Diệp Lâm ở ghế chủ vị nhướng mày : "Đương nhiên , xem theo ai suốt ngày, lâu dần cũng thưởng thức thôi."

Giọng điệu vô cùng tự đắc và... đáng đánh.

Tô Nam bĩu môi, bật vài tiếng "chậc chậc" sang trêu chọc Dương Thư Trân: "Làm thì đừng tự cao quá, đúng ?"

"Thật ? Thư Trân cũng nghĩ giống Tô Nam ? Vậy thì buồn quá." Thường Diệp Lâm chắp tay, chống cằm, giả bộ đáng thương Dương Thư Trân.

"..." Dương Thư Trân Thường Diệp Lâm Tô Nam, lúng túng vẫy tay, trả lời , đến nỗi mồ hôi lấm tấm trán.

"Thôi, trêu em nữa." Thường Diệp Lâm thẳng , nở nụ rạng rỡ.

Dương Thư Trân thấy , trái tim đập loạn nhịp, vội cúi đầu, hít sâu vài để lấy bình tĩnh. Khi món ăn phục vụ, cô bắt đầu quan sát xung quanh. Bàn tay cô vô thức nắm chặt vạt áo, trong lòng khỏi cảm thấy bỡ ngỡ.

Trước khi quen Tô Nam, cô bao giờ đặt chân đến nhà hàng cao cấp như thế , càng quen những thuộc tầng lớp thượng lưu.

Trong thế giới của Dương Thư Trân, mặc dù gia đình cô cuộc sống định, bố đều là nhân viên nhà nước hoặc công nhân, nhưng những mà cô tiếp xúc nhiều nhất chỉ là cấp của bố . Cô từng ăn món ngon nhất ở quán quốc doanh và mặc áo sơ mi từ vải polyester là nhất.

 

Loading...