"Không ." Thấy Tô Nam coi trọng lời , Trần Khiết lo lắng : "Tớ thấy Thư Trân hôn một trai ở cổng trường."
"Tán tỉnh ? Đó chẳng là chuyện ? Yêu đương đại học thật tuyệt vời mà. Chắc cô tạo bất ngờ cho chúng đây!" Tô Nam vỗ tay hào hứng, lộ rõ vẻ hóng hớt.
Tô Nam thấy gì nghiêm trọng khi yêu đương và hôn . Mọi đều là lớn cả , hôn thì ? ở thời điểm , quan niệm của xã hội về quan hệ nam nữ vẫn khá bảo thủ, nên phản ứng của Trần Khiết cũng quá bất ngờ.
Chỉ là Dương Thư Trân gần đây còn bạn trai, mà trong vài ngày mật với ai đó ? Liệu lừa ? cũng nên chỉ nghĩ theo hướng tiêu cực, khi nào đó là tình yêu sét đánh ?
"À, thế ?" Trần Khiết đỏ mặt. Ở quê cô , chỉ kết hôn mới hôn , liệu chuyện yêu đương ở thành phố lớn khác ?
Tô Nam gật đầu, như thể thấu suy nghĩ của Trần Khiết, cô khoác vai cô bạn, đùa: "Muốn cảm giác hôn là thế nào ?"
"Không, !" Mặt Trần Khiết lập tức đỏ bừng, lắp bắp phủ nhận lắc đầu thật mạnh, còn vô thức lùi một bước.
Tô Nam như một tên côn đồ, tiến gần, đểu: "Tớ tìm cho một trai thử nhé?"
"Không, !" Trần Khiết bật dậy chạy mất, để Tô Nam ôm bụng to.
Kể từ khi Dương Thư Trân đang lén lút hẹn hò, Tô Nam luôn chờ cô tự kể, nhưng đến cuối tháng, khi Phùng Mộng đến Bắc Kinh, Dương Thư Trân vẫn một lời.
Nhìn Dương Thư Trân với vẻ mặt thản nhiên, dường như chẳng ý định chia sẻ chuyện yêu đương, Tô Nam cảm thấy khó chịu. Cô hít sâu, cố gắng thu những cảm xúc lộn xộn, và quyết định đón Phùng Mộng .
Trên đường đến ga tàu, vì lo lắng cho bạn , Tô Nam khỏi suy nghĩ lung tung. Liệu vì tình cảm của họ định, nên Dương Thư Trân sợ nếu kể mà chia tay thì sẽ ngại ? Hay là vì lý do gì khác...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-541-d.html.]
Thôi, yêu đương là chuyện của hai , nhất thiết kể với bạn bè.
Nghĩ thông suốt, tâm trạng Tô Nam lên hẳn.
Ga tàu Bắc Kinh nơi xa lạ với cô, vì cô từng đến nhiều . Lần cô đến chỗ mà đón Chu Nhượng, nơi gì đổi, vẫn nhiều bán hàng rong đang mời chào sản phẩm của họ.
Tô Nam theo thói quen về phía quầy khoai nướng và vịt , và như ý , cô thấy bà bán hàng thiện. Bà vẫn bán khoai nướng, nhưng còn đặt thêm một cái nồi để bán hạt dẻ rang.
Nhìn thấy nồi hạt dẻ, Tô Nam khỏi nuốt nước bọt, thèm thuồng.
"Bà ơi, cho cháu hai phần hạt dẻ rang, bao nhiêu tiền ạ?" Nghe báo giá xong, Tô Nam lập tức móc tiền trả.
Bà chủ trả tiền thừa, ngước mắt lên nhận Tô Nam và lập tức chào hỏi.
"Ôi dào, bao nhiêu qua , nhưng từng thấy cô gái nào xinh như cháu, thể quên cơ chứ?" Bà chủ định mời Tô Nam , nhưng vì chỉ còn một phút nữa tàu của Phùng Mộng đến, Tô Nam từ chối để cửa đón bạn.
"Lại đón bạn trai ?" Bà chủ nheo mắt, ánh mắt trêu chọc, đầy ngụ ý.
Mặt Tô Nam đỏ bừng, lắc đầu: "Không ạ, cháu đón một bạn gái."
"Ồ, thế ? Vậy thì nhầm . Để gói thêm cho cháu hai củ khoai nướng nữa, hai đứa ăn cho nóng." Bà chủ định lấy giấy gói.