Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 549: D

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:21:47
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chu Nhượng!" Tô Nam vung chân trong trung, giãy giụa.

Chu Nhượng thản nhiên hỏi: "Có gì mà ghét bỏ thế? Nói xem?"

"Em..." Tô Nam câu hỏi bất ngờ cho bối rối, kịp phản ứng thì cả ném lên chiếc giường mềm mại, và Chu Nhượng lập tức đè lên cô.

Nụ hôn nóng bỏng áp xuống đôi môi mềm mại của cô. Trong cơn mơ màng, cô cảm nhận vài giọt nước lạnh b.ắ.n lên da , và chỉ khi đó cô mới phát hiện Chu Nhượng cởi quần và vứt xuống đất.

"Nghiêm túc một chút." Chu Nhượng giữ lấy khuôn mặt cô, hôn nhẹ lên hàng mi. Bàn tay trượt dần xuống, ôm lấy vòng eo thon gọn của cô, ngón cái nhẹ nhàng đặt lên hõm eo.

Không từ khi nào, bên ngoài bắt đầu mưa nhỏ, cửa sổ đóng kín rung lên từng hồi theo gió, phát tiếng đập lớn, che giấu âm thanh ấm áp trong phòng.

"Ngồi dậy , nấu cháo thịt nạc ." Chu Nhượng thì thầm bên tai Tô Nam, nhưng cô chỉ đáp bằng vài tiếng rên rỉ lười biếng từ trong chăn, hề ý định nhúc nhích.

Chu Nhượng bát cháo nguội một chút, gì thêm, đưa tay ôm cả cô cùng chăn bế lên, để cô dựa lòng ngay ngắn.

Tô Nam phồng má lên giận dỗi như một chú cá nóc nhỏ, nhưng khi đưa muỗng cháo tới, cô vẫn ngoan ngoãn mở miệng ăn.

"Mắt em sưng cả , lát nữa sẽ xoa bóp cho." Chu Nhượng đút thêm một muỗng, đôi mắt sưng đỏ như quả óc chó của cô mà khỏi xót xa.

"Giả tạo." Tô Nam hừ một tiếng, khách khí. Sao lúc thấy xót?

Chu Nhượng còn thể gì đây? Vợ , ngoài dỗ dành thì còn ?

Sau khi ăn khuya xong, cả hai ôm ngủ đến trưa hôm mới dậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-549-d.html.]

Tô Nam rửa mặt xong, ở trong bếp, nên chạy sân ngắm cây hoa . Vì trận mưa đêm qua mà lá và nụ hoa phần ủ rũ, cô quanh thấy ai, lấy một chút tiên thủy đổ gốc cây. Không lâu , cây hoa tươi tắn trở .

Nhìn cảnh tượng mắt, Tô Nam nhớ ở Phố Ngô Đồng cô cũng điều tương tự, khỏi mỉm .

"Đẹp thật." Tô Nam ôm gối bên cạnh cây hoa , ngắm hồi lâu, bỗng phát hiện một chiếc lá một con sâu đen to lớn, khiến cô hoảng hốt hét lên, vội vàng chạy nhà.

"Nhượng Nhượng, ngoài cây hoa một con sâu to, ghê lắm!" Tô Nam ở cửa bếp, miêu tả chi tiết về con sâu, lông mày nhăn , vẻ mặt đầy ghê tởm.

"Mưa xuống nên sâu nhiều, em đừng ngoài nữa." Chu Nhượng tới ôm cô, đó chỉ tay về phía ghế sofa: "Anh mang từ Thượng Hải về mấy cuốn tiểu thuyết, đúng gu của em đấy."

"Sách gì thế?" Tô Nam khó hiểu về phía ghế sofa, cúi xuống cầm một cuốn sách lên. Bìa sách bình thường, tiêu đề cũng chẳng gì đặc biệt, trông như một cuốn dài dòng và cứng nhắc.

Như thể đoán cô đang nghĩ gì, Chu Nhượng lặng lẽ bổ sung: "Đọc nội dung ."

"Ồ." Tô Nam mong đợi gì nhiều, dài sofa và mở trang đầu tiên. Rồi...

Trang thứ hai, trang thứ ba, trang thứ tư...

thể dừng !

Chẳng đây là thể loại "Tổng tài bá đạo" ? Chu Nhượng tìm mấy cuốn sách ? là hợp gu cô quá!

Tô Nam mãi mê đến mức khi đến giờ ăn, cô vẫn bỏ sách xuống. Chỉ khi Chu Nhượng gõ mạnh lên bàn, cô mới ngoan ngoãn xuống ăn cơm.

Sau bữa ăn, Tô Nam tiếp tục sách, còn Chu Nhượng thì dọn dẹp nhà cửa. Khi việc xong, bên cạnh cô, trở thành gối ôm hình , sách thích.

 

Loading...