"Cuộc sống thế thật tuyệt." Tô Nam ngẩng đầu lên, cảm thán và mỉm .
"Chúng còn nhiều năm sống hạnh phúc như ." Chu Nhượng cúi xuống, đặt một nụ hôn lên môi cô, giọng vô cùng dịu dàng.
"Ừ." Nụ môi Tô Nam càng thêm rạng rỡ.
Đến chiều gần giờ ăn, Chu Nhượng và Tô Nam ngoài, hết là đến nhà ông ngoại Tống Trường Chí thăm hỏi, đó đỗ xe gần trường đại học. Hai tay trong tay bộ về phía trường, giữa đường Tô Nam còn dẫn Chu Nhượng ghé qua cửa hàng sắp thiện của cô.
Không ngờ, Phùng Mộng vẫn đang ở đó giám sát thi công, và ba tình cờ gặp .
"Chị Nam Nam, rể."
Cách Phùng Mộng gọi " rể" ngọt ngào khiến khóe môi Chu Nhượng cong lên, tâm trạng càng hơn, đáp: "Chào em."
"Bọn chị chỉ đến xem qua thôi, em cứ để tiếp ." Tô Nam cửa hàng gần như thiện, : "Thông gió thêm một thời gian nữa là thể bắt đầu đặt đồ nội thất nhỉ?"
" . Thế khi nào thì chúng tuyển nhân viên? Có cần tuyển sinh viên bán thời gian như cửa hàng ở Thượng Hải ?" Phùng Mộng sờ cằm, cô bàn về chuyện với Tô Nam từ lâu nhưng dịp.
"Chị nghĩ là , tuyển một, hai lâu dài, đào tạo một chút. Còn thì tuyển sinh viên, trả lương tương đương như ở Thượng Hải là ." Tô Nam gật đầu.
"Vậy ngày mai em sẽ dán thông báo tuyển dụng, chọn xong sớm thì sẽ yên tâm hơn."
"Giao cho em, chị tin tưởng em. Giờ bọn chị , thì muộn mất."
"Vâng, cẩn thận nhé, chú ý an ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-550-d.html.]
Ánh hoàng hôn dần tan biến, màn đêm buông xuống, Tô Nam và Chu Nhượng nắm tay dạo bên ngoài bức tường của Đại học Hoa Thanh, bàn về việc khai trương cửa hàng "Rich" mới.
Đang , Tô Nam bỗng nhận một bóng dáng quen thuộc ở phía . Đến gần hơn, cô phát hiện đó chính là Dương Thư Trân.
Trước mặt Dương Thư Trân là một đàn ông cao lớn, mặc chiếc áo khoác vest đen, từ phía cũng toát lên phong thái đặc biệt. Dương Thư Trân mặc một chiếc váy dài trong tiết trời se lạnh, vẻ mặt ngại ngùng, liên tục vuốt tóc mai. Tô Nam lập tức hiểu rõ tình huống.
Có vẻ như đây chính là bạn trai bí mật mà Dương Thư Trân vẫn giấu kín!
Không ngờ trùng hợp thế , gặp ngay ở đây. Giờ nên bước tới chào hỏi giả vờ thấy và vòng qua đường đối diện? Dù Dương Thư Trân cũng vẻ công khai mối quan hệ .
Trong lúc Tô Nam còn đang phân vân, đàn ông cúi xuống hôn nhẹ lên má Dương Thư Trân, đó chuẩn rời .
Ngay lúc đó, Tô Nam nhận khuôn mặt của đàn ông , cô kinh ngạc mở to miệng, chỉ tay và lắp bắp :
"Thường, Thường Dạ Lâm?"
Thường Dạ Lâm cũng ngỡ ngàng, ngờ gặp Tô Nam trong tình huống . Một chút bối rối hiện lên mặt , nhưng nhanh chóng giữ bình tĩnh, :
"Ô, Tô Nam , trùng hợp thật. Ồ, Chu, về Kinh ? Sao gọi điện thoại , để chúng hẹn ăn một bữa nhỉ."
"Dương Thư Trân." Dương Thư Trân lùi phía Thường Dạ Lâm, khẽ siết lấy chiếc váy của .
"Hai các ?" Tô Nam thu tay , nhíu mày. Cô chỉ cần nghĩ đến quá khứ lăng nhăng của Thường Dạ Lâm là lo lắng cho Dương Thư Trân. Không lẽ cô Thường Dạ Lâm lừa dối ?
"Chúng chỉ là bạn bè , ăn cùng thôi, đó đưa cô về." Thường Dạ Lâm bình thản , dường như cảm thấy lời giải thích gì .