Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 552: D

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:21:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Nhượng - từ nãy đến giờ vẫn im lặng - bước lên nắm lấy cổ tay Tô Nam, nhẹ giọng : "Chúng thôi, đưa em về trường."

"Ừm." Tô Nam bĩu môi, trừng mắt Thường Dạ Lâm nữa, vỗ nhẹ tay Dương Thư Trân: "Chúng đây, nhớ về sớm nhé."

"Được, Tô Nam, tạm biệt." Dương Thư Trân vẫy tay chào, nhạt theo bóng họ rời .

Khi xung quanh chỉ còn Thường Dạ Lâm và Dương Thư Trân, bầu khí đột nhiên trở nên ngượng ngùng. Hai im lặng đối diện , cuối cùng Dương Thư Trân chủ động lên tiếng: "Em về đây, mai sẽ gọi cho ."

"Được, tạm biệt." Thường Dạ Lâm gật đầu, nghĩ ngợi một chút bước tới hôn nhẹ lên môi Dương Thư Trân, mỉm : "Vừa nãy, em hiểu mà đúng ? Anh thích em, Dương Thư Trân."

"Em mà." Dương Thư Trân bất ngờ hành động đột ngột của Thường Dạ Lâm, má đỏ ửng. Cô nhẹ nhàng ho khan một tiếng, liếc chiếc đồng hồ mà tặng hôm nay, dịu dàng : "Nếu , em sẽ nhốt ngoài cổng mất."

Nghe , Thường Dạ Lâm vỗ nhẹ lên lưng Dương Thư Trân, vẫy tay chào tạm biệt.

"Tạm biệt." Dương Thư Trân cũng vẫy tay, lưng về phía cổng trường, tiếng giày da va mặt đất vang lên thanh thoát.

Nụ khuôn mặt cô dần dần tắt hẳn khi lưng .

Khi trở về ký túc xá, Tô Nam nhận thấy Trần Khiết và Dương Thư Trân vẫn về, cô cầm đồ vệ sinh cá nhân thẳng đến phòng tắm.

Khi phòng khi tắm xong, cô khéo chạm mặt Dương Thư Trân đang cầm đồ chuẩn ngoài.

"Đi tắm ?" Tô Nam như thường lệ chào hỏi. Dương Thư Trân cũng đáp , nhưng cúi đầu bước nhanh chóng.

Nhìn bóng lưng rời của Dương Thư Trân, Tô Nam thở dài, đoán rằng cô chắc hẳn đang cảm thấy ngượng ngùng vì chuyện lúc , nên đối diện với thế nào.

"Chắc mai sẽ thôi." Tô Nam tự nhủ dùng khăn lau khô mái tóc, bước về giường của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-552-d.html.]

Ngay khi cô xuống, Trần Khiết cũng trở về. Tô Nam mỉm chào:

"Vừa ở thư viện về ?"

"Ừ, về. Còn Thư Trân ?" Trần Khiết đặt túi xách xuống, liếc vị trí trống của Dương Thư Trân và hỏi.

Tô Nam đang vỗ nhẹ toner lên mặt, nhắm mắt và trả lời:

"Cô tắm . Cậu cũng nên nhanh tắm , muộn quá sẽ hết nước nóng đấy."

"Được, ngay đây."

Sau khi đèn tắt, ba giường, đây là đầu tiên ai trong họ chủ động mở miệng chuyện. Với Trần Khiết thì lạ, vì cô vốn là ít , nhưng việc Tô Nam và Dương Thư Trân trò chuyện thì thật kỳ lạ, như mặt trời mọc từ phía Tây .

Trần Khiết nhạy bén nhận giữa hai họ điều gì đó , nhưng dù nghĩ mãi cô cũng đoán là chuyện gì. Và nếu họ , cô cũng tiện hỏi.

Thế là sự im lặng kéo dài suốt cả đêm.

Sáng hôm , Tô Nam Trần Khiết gọi dậy. Khi dậy, cô nhận Dương Thư Trân hiếm khi vắng mặt trong phòng.

"Mình mua đồ ăn sáng cho , để bàn nhé. À, Thư Trân hôm nay cô đến lớp sớm để ôn bài, nên lúc ăn sáng mang sách theo ." Trần Khiết như suy nghĩ của Tô Nam, vội vàng giải thích.

"À, ." Tô Nam gật đầu, thêm gì nữa. Sau khi đồ và rửa mặt, cô cầm sách và cùng Trần Khiết đến lớp.

Khi lớp, họ phát hiện Dương Thư Trân như thường lệ giữ chỗ cho cả hai, mà riêng ở giữa lớp, cắm cúi gì đó, dường như thấy hai bước .

 

Loading...