Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 556: D

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:22:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Yên tâm , nếu Chu Nhượng dám điều gì với con, con sẽ cuỗm hết tiền của mà chạy." Tô Nam nửa đùa nửa thật, tựa vai Lâm Nguyệt Mai, khúc khích.

"Chỉ giỏi bậy." Lâm Nguyệt Mai điểm nhẹ lên trán Tô Nam, nhưng môi hiện rõ nụ tươi.

Trong lúc mấy trò chuyện, họ đến nơi đỗ xe. Nhà họ Tô ít khi xe , cuối cùng cũng là nhờ Tô Cường Quốc mà họ xe của nhà máy.

“Chà, chiếc xe trông còn hoành tráng hơn xe của sếp đấy.” Lâm Nguyệt Mai đụng nhẹ vai Tô Cường Quốc.

“Đương nhiên , con gái bà tìm một rể mà.” Tô Cường Quốc lớn, đặt hành lý cốp xe. Trước đây họ hề việc ăn của Chu Nhượng và Tô Nam lớn đến , nhưng giờ thấy chiếc xe , trong lòng họ cũng dần hình dung một chút.

Ông quan tâm Chu Nhượng giàu cỡ nào, chỉ cần đối xử với con gái ông là .

“Chúng ăn nhé,” Tô Nam mở cửa xe phía , mỉm mời .

“Đi ăn đây? Bố mời.” Lâm Nguyệt Mai vỗ n.g.ự.c tự hào .

Tô Nam thắt dây an , thì bất lực, đầu Lâm Nguyệt Mai: “Mẹ còn khách sáo với con gì, hiếm khi ba đến Bắc Kinh thăm con, tất nhiên để con…”

Tô Nam kịp hết câu thì Lâm Nguyệt Mai cắt ngang: “Bố con nhận thưởng tháng , ăn hết chỗ đó .”

“Bố giao hết tiền cho , các tự quyết ,l.” Tô Cường Quốc bộ đau khổ, khiến cả bốn đều bật .

“Vậy .” Tô Nam gật đầu, từ chối nữa, khởi động xe rời khỏi nhà ga, lái : “Con gọi cho Chu Nhượng , sẽ đến đây để đưa ba tham quan Bắc Kinh.”

“Ôi dào, phiền chứ, đường xa , chắc mệt lắm. Con gọi bảo đừng đến nữa,” Lâm Nguyệt Mai đồng ý, lập tức xua tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-556-d.html.]

“Có gì , vui lòng lắm mà. Con mở miệng, chủ động đề nghị đến . Chu Nhượng lớn lên ở Bắc Kinh, rõ nơi nào thú vị hơn con nhiều,” Tô Nam giải thích.

mà ngại lắm, rể công việc bận rộn mà.” Tô Dương ở ghế phụ đầu Tô Nam, tiếp lời Lâm Nguyệt Mai.

thế.” Lâm Nguyệt Mai đồng tình gật đầu.

“Ôi trời, còn việc gì quan trọng hơn việc ở bên em trai và bố vợ tương lai chứ? Bây giờ Chu Nhượng đường đến , chắc mai là tới. Ba đừng khách sáo với , nếu buồn, nghĩ rằng ba coi trong nhà.”

Tô Nam phóng đại câu chuyện, nhưng cô chỉ như thì ba mới dần chấp nhận sự bụng của Chu Nhượng và thực sự xem như một phần của gia đình.

“Mọi quyết định hết đấy nhé, vợ khó tính .” Lâm Nguyệt Mai chỉnh khăn quàng cổ màu đỏ, vỗ nhẹ Tô Nam.

“Con mà, haha.” Tô Nam bật , đùa rằng: “Yên tâm , dù ai chuyện , cũng sẽ khen Chu Nhượng hiếu thảo, chứ ai khó con rể .”

“Cái đồ lắm lời .” Lâm Nguyệt Mai mắng yêu, nhưng miệng mỉm .

Tô Nam đưa gia đình đến một tiệm vịt nổi tiếng ở Bắc Kinh, gọi một bàn đầy những món đặc sản địa phương, lén trả tiền một phần.

Cuối cùng, Lâm Nguyệt Mai cũng thốt lên rằng giá cả ở Bắc Kinh rẻ hơn nhiều so với Thượng Hải.

Tô Dương thì chỉ mải mê ăn uống, màng đến xung quanh.

Chỉ Tô Cường Quốc Tô Nam với vẻ mặt như hiểu thấu chuyện, nửa nửa .

 

Loading...