Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 560: D

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:23:16
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vợ mà xinh thế? Người , lòng , trời lạnh như còn ga đón , đời mấy ai như chứ?"

"Ừ, đúng đó, ."

"Để cảm ơn bảo bối đáng yêu, món quà nhỏ tặng em." Vừa dứt lời, Chu Nhượng rút từ túi áo một chiếc hộp nhỏ màu đen như một trò ảo thuật.

"Cái gì ?" Ánh mắt Tô Nam thể liếc qua chỗ Chu Nhượng, nhưng vì tập trung lái xe nên cô đành tức giận : "Anh cố ý đúng , định em tò mò hả? Chu Nhượng, đồ đáng ghét."

"Anh ." Chu Nhượng chớp mắt vô tội, hiệu bằng cằm về phía bên cạnh, : "Nếu tò mò quá thì đỗ xe , sẽ cho em đó là gì."

Tô Nam đánh tay lái sang bên, dừng xe , nhướng mày với Chu Nhượng: "Là gì thế..."

kịp hết câu thì đôi môi chặn , một bàn tay ấm áp che lên mắt cô, hiệu cho cô nhắm mắt . Trong bóng tối, Tô Nam vô thức hé miệng, nụ hôn càng trở nên sâu hơn.

Ngay đó, cổ cô chợt cảm thấy lành lạnh, cô co rụt cổ , cúi xuống thì thấy n.g.ự.c một chiếc chìa khóa nhỏ xinh, đó khắc hình hoa một cách tinh xảo.

"Đây là?" Tô Nam ngước lên bóng hình cao lớn mặt, đôi lông mi dài chớp chớp, tay cô run nhẹ khi nắm lấy chiếc chìa khóa nhỏ.

"Chìa khóa căn nhà của chúng ." Chu Nhượng đưa tay xoa nhẹ lên tóc cô, giọng ấm áp vô cùng.

"Nhượng Nhượng." Tô Nam mắt đỏ hoe, cô vươn tay ôm chặt lấy cổ , cảm xúc trong lòng cuộn trào khiến đầu óc cô trống rỗng, chỉ ôm lấy thật chặt.

"Ừ, đây." Chu Nhượng vỗ nhè nhẹ lên lưng cô, giọng khàn vì xúc động, chỉ cảm thấy bao nhiêu thời gian chờ đợi và gìn giữ, cuối cùng thứ cũng sắp hạ màn, mở một câu chuyện mới tươi và hạnh phúc hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-560-d.html.]

"Lễ cưới mà em ..."

"Anh nhớ mà. Lúc ở huyện Tang An em , nhất định tổ chức hàng trăm bàn tiệc, để tất cả bạn bè, chứng kiến hạnh phúc của em. Tứ chuyển nhất hưởng, váy cưới, nhẫn kim cương, hoa tươi, rượu sâm-panh..."

"Em quan tâm nữa, bây giờ dù chỉ hai tấm chăn rách, em cũng nguyện ý gả cho ." Tô Nam mơ hồ nhớ những lời buột miệng đùa khi đó, vẫn nhớ kỹ từng chi tiết.

"Vợ của , nỡ chỉ lấy hai tấm chăn rách mà đưa em về nhà ."

"Cho dù là gì, đó đều là tấm lòng của ." Tô Nam lau nước mắt ở khóe mắt, đẩy một chút, đó tiếp tục khởi động xe, lái .

"Anh sẽ để em thiệt thòi ." Chu Nhượng thẳng dậy, tay tựa cửa sổ xe, đôi mắt rời Tô Nam dù chỉ một giây.

"Em mà. Anh việc gì em cũng yên tâm. Về Thượng Hải chúng sẽ chọn váy cưới và địa điểm tổ chức..." Rõ ràng mới rằng dù hai tấm chăn rách cũng gả , mà giờ bắt đầu luyên thuyên về lễ cưới "hoành tráng" đầy chi tiết.

Chu Nhượng âu yếm Tô Nam, thỉnh thoảng góp ý của . Nhìn cô hào hứng vạch kế hoạch cho lễ cưới, lòng ấm áp vô cùng.

Hai nán trong xe một lúc, chờ Tô Nam dặm lớp trang điểm xong mới cùng nhà.

Người mở cửa là Tô Dương, thấy Chu Nhượng thì ngọt ngào gọi: "Anh rể."

"Mới nửa tháng gặp mà cảm giác Dương Dương cao hơn nhiều đấy." Chu Nhượng so sánh chiều cao của hai , phát hiện thằng bé khi đầu gặp chỉ cao đến n.g.ự.c , bây giờ chạm đến cằm. Cậu bé vẫn còn nhỏ, vẫn còn khả năng cao thêm.

 

Loading...