"Nước lạnh lắm đấy." Tô Nam tựa cửa bếp, đôi tay đỏ ửng của Chu Nhượng, cảm thấy xót xa.
"Không thời gian đun nước ấm , rửa nhanh lên để còn Cố Cung ngắm cảnh. Em ở Bắc Kinh lâu thế mà với bạn ?" Chu Nhượng , để tâm lắm đến chuyện nước lạnh.
Nghe , Tô Nam lắc đầu: "Chưa . Em định dành đầu tiên cho và gia đình, như sẽ thú vị hơn." Ở kiếp , cô bao nhiêu , nên còn mong chờ nhiều như . cô vẫn tò mò về thời đại , tò mò bây giờ và sẽ khác nhiều .
"Được đầu tiên, thật vinh dự." Chu Nhượng với cô, đó nhanh tay hơn.
Sau khi rửa xong bát đĩa, Tô Nam nhắc mang theo đồ dùng cá nhân, chuẩn lên xe đến Cố Cung.
Khi tìm chỗ đậu xe gần Cố Cung, cả năm bộ bên trong. Sau khi mua vé, họ bước khuôn viên rộng lớn, lúc mới thực sự cảm nhận sự thông thái của tổ tiên. Mỗi công trình đều mang đậm dấu ấn lịch sử và tinh xảo, khiến khỏi kính nể.
Thời điểm nhiều khách du lịch như , nên Cố Cung trông rộng lớn hơn hẳn. Mỗi bước viên đá đều mang đến cảm giác như đang bước con đường của xưa.
Cố Cung lớn, họ dạo lâu đến mức chân đều mỏi nhừ nhưng vẫn bỏ lỡ bất kỳ góc tham quan nào. Do một khu vực vẫn mở cửa nên khi tham quan hết các điểm thể, họ đành rời .
"Thật tuyệt vời, ." Tô Cường Quốc sờ cuốn sổ nhỏ mua từ bảo tàng lưu niệm bên trong, tiếc nuối .
" , đây là nơi hoàng đế từng ở, tuyệt ?" Lâm Nguyệt Mai cũng đưa tay chỉnh chiếc trâm cài tóc bằng ngọc, món quà mà con rể chi tiền lớn mua tặng bà bên trong Cố Cung. Bà cẩn thận để nó rơi mất.
"Hè tới chúng đến, chắc chắn sẽ trải nghiệm khác." Trên đầu Tô Nam cũng cài một chiếc trâm ngọc, mái tóc dài búi gọn phía , toát lên vẻ dịu dàng, thanh tao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-562-d.html.]
"Hè em cũng đến, chị, chị xem ấn chương của em , ngầu ?" Tô Dương đưa một chiếc hộp màu xanh đậm khoe với Tô Nam, đầy tự hào khoe khoang. Đây là chiếc ấn "Tô" mà tốn lâu mới chọn .
"Chà, đúng là tinh xảo thật, xem." Tô Nam lấy chiếc ấn ngắm nghía, đưa cho Chu Nhượng.
Chu Nhượng đón lấy, kỹ một lúc trả cho Tô Dương: "Rất . Em thích thì mua thêm một cái?"
"Không cần , lười lắm." Tô Nam lắc đầu, liếc chiếc ghim cài n.g.ự.c và hộp bánh ngọt cung đình mà Chu Nhượng đang cầm, sờ lên chiếc trâm đầu, chợt nhớ một chuyện.
Nhìn Tô Dương đang phía , cô nghiêng đầu thì thầm tai Chu Nhượng: "Hình như Tô Dương..."
"Thằng nhóc đó là thích chứ? Lúc nãy em thấy nó lén lút mua một cây trâm cài, giờ còn giấu giếm để bọn . Sáng nay còn mấy hành động kỳ lạ nữa." Tô Nam kể những gì xảy buổi sáng.
Chu Nhượng im lặng một lúc, thăm dò : "Chắc cũng hẳn ? Có thể là do lý do khác?"
Nghe câu phần ngây ngô của Chu Nhượng, Tô Nam trợn mắt, thở dài gì: "Thôi bỏ , chuyện với thông . Đây là giác quan thứ sáu của phụ nữ, chuẩn lắm."
"..." Chu Nhượng ngượng ngùng, im lặng nữa, .
Hành động thì thầm của Tô Nam và Chu Nhượng tất nhiên rơi mắt của những khác, nhưng họ chỉ nghĩ là vợ chồng trẻ tình cảm , nghĩ gì thêm. Đặc biệt là Tô Dương, ngờ rằng bí mật nhỏ của Tô Nam đoán trúng. Cậu còn đang vui vẻ nghịch chiếc ấn chương của .