Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 569: D

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:23:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Anh cũng đến mua vé. Bạn của Tổng giám đốc Thường sắp cưới ở Thượng Hải, chuẩn dự đám cưới. mà tàu dừng , tìm cách đặt vé máy bay. Em mua vé về nhà ăn Tết ?”

nhớ là Trần Khiết công ty gia hạn hợp đồng Tết.

Quả nhiên, Trần Khiết lắc đầu, khổ: “Em cũng Thượng Hải dự đám cưới, nhưng giờ cũng hết cách .”

Đối với vé máy bay, cô thậm chí dám nghĩ đến, đó là thứ mà chỉ tiền và quyền mới mua .

“Trùng hợp thật.” Trợ lý Viên nghĩ ngợi nhiều, quanh một vòng, thấy chiếc xe điện nào xuất hiện, liền : “Em lên xe , đưa về. Trời lạnh thế , chờ xe điện thì lâu lắm đấy.”

Trần Khiết vội vàng xua tay, ngượng ngùng : “Không cần ạ, em chờ thêm chút nữa cũng .”

Thấy khuôn mặt và chóp mũi cô đỏ bừng vì lạnh mà vẫn cố từ chối, trợ lý Viên bất giác bật , nhướng mày : “Lên xe , nếu sẽ đây chờ cùng em đấy.”

Nghe , Trần Khiết đành nuốt khan, bất đắc dĩ mở cửa xe và ghế phụ.

“Đây là đầu tiên em ô tô đấy.” Trần Khiết ngay ngắn ghế, tay chân đặt cho đúng.

“Ô tô cũng chẳng gì đặc biệt. Em Trần giỏi tiếng Anh như , chắc chắn sẽ nhiều cơ hội xe hơn.” Thấy Trần Khiết thoải mái, trợ lý Viên nhanh chóng chuyển đề tài: “Em đang ở thế? Ở ký túc xá thuê nhà bên ngoài?”

“Em ở ký túc xá ạ, em tiền để thuê nhà .” Trần Khiết gạt mái tóc mái dày của , ngại ngùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-569-d.html.]

“Không định về nhà ăn Tết ? Giờ thì về cũng nữa .” Trợ lý Viên lái xe bắt chuyện, giọng điệu tự nhiên như thể hai là bạn lâu.

Trần Khiết thở dài, trả lời: “Vâng, em cũng định về. Em kiếm thêm tiền để gửi về quê cho bố mua quần áo mới.”

Nghĩ đến gia đình, ánh mắt cô trở nên long lanh, giọng cũng cao hơn chút.

“Em thật hiếu thảo.” Trợ lý Viên liếc , thấy đôi mắt to tròn ướt át của cô , tim chợt rung động, vội thẳng về phía nhẹ: “Anh xem qua bản dịch của em, . Chữ gọn gàng, rõ ràng, công ty ít như lắm. Không hổ danh là sinh viên xuất sắc.”

“Không ạ, nhiều tiền bối hơn em nhiều. Em còn học hỏi thêm.” Dù khen ngợi, nhưng Trần Khiết vẫn khiêm tốn.

“Hahaha.” Trợ lý Viên bật sang sảng.

Chẳng mấy chốc, xe tới cổng trường. Trần Khiết cảm ơn rối rít xuống xe. Trợ lý Viên theo bóng dáng nhỏ nhắn trong bộ áo đỏ đang chạy giữa trời tuyết trắng.

Anh việc bên cạnh Thường Diệp Lâm nhiều năm, tiếp xúc ít mỹ nhân, thậm chí cả những nữ diễn viên nổi tiếng. Thế nhưng Trần Khiết khiến cảm thấy chút hứng thú. Có lẽ là vì sự ngây thơ và trong sáng ở cô ? Con thường xu hướng tò mò về những điều từng .

Một lúc , trợ lý Viên bật khẽ lái xe . Anh còn mua vé máy bay cho Thường Diệp Lâm, nếu mua , sẽ nổi giận như thế nào nữa.

Tuyết lớn phủ lên cả thành phố một lớp áo trắng tinh khôi, cảnh sắc trở nên lung linh trong suốt, mang đến vẻ riêng biệt. khung cảnh tuyệt vời , Trần Khiết chẳng thể vui nổi. Cô càng lúc càng lo lắng vì ngày cưới của Tô Nam cận kề, cảm giác thể tham dự khiến cô tiếc nuối nhưng chẳng thể gì.

 

Loading...