“Nhà cách chỗ còn một đoạn, con đến xem, âm thanh lớn lắm. Hơn nữa, nơi chỉ thi công ban ngày, ban đêm là dừng .” Tô Nam đáp lời , xoay vô lăng, rẽ con đường bên .
Nghe , Lâm Nguyệt Mai an tâm gật đầu, chỉ tay về phía dòng sông ngoài cửa sổ, : “Thế thì , mà chỗ phong cảnh thật, gần ngay bờ sông nữa.”
“Mẹ, chị, ở đây còn cả vườn hoa kìa!” Tô Dương bên cửa sổ, thích thú reo lên.
Ở bờ sông, một mảnh đất rộng lớn trồng đầy cây cối, hầu như đủ các loại cây nở hoa theo từng mùa, quanh năm thiếu hoa để ngắm. Cỏ cũng gieo hạt, mọc lên vài mầm non, trông như mới trồng lâu.
“Em thích chỗ ?” Tô Nam qua gương chiếu hậu, thấy Tô Dương tỏ vẻ hào hứng, nên mỉm hỏi một cách đầy ẩn ý.
“Thích chứ, bên còn cả sân bóng rổ!” Tô Dương mắt sáng rực, chỉ về phía khu đất trống xa. Vì mải học hành, lâu ngoài chơi bóng, nên giờ đây khỏi phấn khích.
“Chờ chỗ xây xong, sẽ chuyển đến đây hàng xóm với con.” Tô Nam thản nhiên , khiến cả hai đều bất ngờ.
“Như thế , chỗ chắc đắt đỏ lắm chứ?” Lâm Nguyệt Mai qua thấy biệt thự mới xây, bà khỏi kinh ngạc giá trị của chúng.
“Mẹ quên ? Con từng với là Chu Nhượng đang đầu tư bất động sản mà. Đất ở đây đều do lo liệu, tất nhiên là con cũng góp một chút tiền .” Tô Nam nhướng mày, khoe khoang như thể cho một liều thuốc bổ.
“Cái gì?” Lâm Nguyệt Mai xong liền lập tức hạ cửa sổ xe, tay ôm n.g.ự.c ngó kỹ càng quang cảnh bên ngoài. Trời ơi, bao nhiêu tiền mới đủ để mua chỗ chứ?
“Con bé , chuyện lớn với , hù hả?” Lâm Nguyệt Mai ngắm hồi lâu tức giận đập một cái lên ghế của Tô Nam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-572-d.html.]
“Ôi dào, hỏi . Con chỉ qua loa thôi mà. Giờ thì thấy đấy, con rể của yêu vợ còn giàu , thấy con gả lỗ ?” Tô Nam đùa giỡn, cố gắng vui.
“Chỉ giỏi mồm mép.” Dù , nhưng trong lòng Lâm Nguyệt Mai đầy cảm xúc phức tạp. Bà mừng rỡ lo lắng. Con rể thế , lỡ như...
Bà vội vàng tự nhắc nghĩ bậy.
“Chị, chị và rể thật sự giỏi quá!” Tô Dương tràn đầy ngưỡng mộ, đôi mắt sáng lấp lánh, là một fan hâm mộ cuồng nhiệt của Tô Nam.
“ , mắt của chị thể sai .” Tô Nam càng thêm đắc ý.
Trong lúc họ trò chuyện, chiếc xe đến một căn biệt thự nhỏ. Cánh cổng sắt đang mở rộng, trong sân sẵn một chiếc xe tải lớn. Tô Nam đỗ xe chỗ đậu bên cạnh xuống xe.
Căn biệt thự hai tầng mang phong cách kết hợp giữa kiến trúc phương Đông và phương Tây. Trong sân, một cái đình nhỏ, hồ cá và con đường lát đá cuội bãi cỏ xanh. Hai bên lối là những cây hoa mà Tô Nam yêu thích nhất, nhưng lúc qua mùa nở hoa, chỉ còn những cành lá xanh tươi.
Những thợ thuê đến giúp chuyển nhà đang việc một cách trật tự, liên tục chuyển các thùng đồ từ xe tải trong nhà. Chu Nhượng bậc thềm chỉ huy, thấy vợ và gia đình bên ngoại đến, liền vội vàng bước đón.
“Anh rể.” Tô Dương ngọt ngào cất tiếng chào .
Chu Nhượng vỗ nhẹ vai Tô Dương, mỉm : “Mẹ, Tô Nam, Tô Dương.”
“Ừ.” Lâm Nguyệt Mai từ khi rõ “ phận” của con rể, ánh mắt càng thêm hài lòng, bà : “Căn nhà đúng là hoành tráng, quá.”