cô quên mất rằng đang sắp xếp đồ lót. Cô ném , nó vắt lên đầu Chu Nhượng. Anh dùng ngón tay nhấc mép miếng vải nhỏ lên, bật : “Bảo bối, đang ám chỉ điều gì ?”
“Ai ám chỉ chứ!” Tô Nam đỏ mặt, vội bước đến giật đồ lót từ tay Chu Nhượng, định chạy nhưng nắm lấy cánh tay, kéo lòng.
Nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống đôi môi, chỉ dừng vài giây Chu Nhượng thả cô : “Giờ thì việc tràn đầy năng lượng .”
“…” Sao quyến rũ như chứ!
Tô Nam ôm chặt lấy môi , đôi tai đỏ bừng, trở chỗ tiếp tục thu dọn đồ đạc, mặt trắng mịn ửng hồng, cúi đầu lặng lẽ sắp xếp quần áo.
Hai bận rộn cả nửa ngày mới sắp xếp xong quần áo của Tô Nam. Trong phòng ngủ chính một phòng đồ lớn, hai phần ba gian chiếm bởi quần áo, giày dép, túi xách và mỹ phẩm của Tô Nam.
“Còn cả đồ của nữa.” Tô Nam chống tay hông, dựa cửa đống thùng đồ sàn, chút nản lòng. Cô nảy một ý tưởng, Chu Nhượng và tủm tỉm: “Anh khát ? Cốc nước của em ở xe, em lấy.”
Hai đều hiểu ý nghĩa của câu , uống "tiên thuỷ" thì sẽ còn mệt mỏi nữa.
“Để lấy, em nghỉ ngơi một chút .” Chu Nhượng xong liền xuống nhà.
Ở nhà, Lâm Nguyệt Mai và Tô Dương sắp xếp xong nhà bếp, đang cầm khăn lau bàn và tủ. Thấy Chu Nhượng xuống, bà liền hỏi: “Có chuyện gì ? Có cần giúp đỡ tầng ?”
“Không , con xuống lấy cốc nước cho Tô Nam.” Chu Nhượng mỉm , lắc đầu từ chối đổi giày bước ngoài, lấy cốc nước xe đem lên tầng đưa cho Tô Nam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-574-d.html.]
Chu Nhượng tự nhiên xoay , lưng về phía Tô Nam. Một lát , cô xong. Anh đầu thì thấy chiếc cốc nước vốn chỉ còn nửa cốc giờ đầy ắp.
“Pha thêm ít nước sôi, rót cho một cốc luôn nhé.” Tô Nam kéo tay Chu Nhượng xuống nhà. Anh quen với cảnh tượng "kỳ diệu" nên còn thấy ngạc nhiên, chỉ xách cốc nước theo cô.
Sau khi đun sôi nước, mỗi đều rót một cốc, lập tức cảm nhận ấm lan tỏa khắp cơ thể, khiến cho mùa đông se lạnh cũng trở nên ấm áp hơn.
Dưới sự trợ giúp của “tiên thuỷ,” cả ngôi nhà trong ngoài nhanh chóng bốn dọn dẹp sạch sẽ. Sau đó, họ khóa cửa , lái xe đón Tô Cường Quốc khi tan ca để cùng ăn tối.
Thời gian cứ thế trôi qua, ngày cưới cũng càng lúc càng đến gần, khiến Tô Nam bắt đầu cảm thấy căng thẳng. Mỗi đêm, cô đều tưởng tượng và diễn tập trong đầu cảnh diễn hôn lễ, đến mức ngủ yên giấc.
Dù Chu Nhượng ôm lấy cô và dỗ dành lâu cũng thể xoa dịu nỗi lo lắng trong lòng cô. Mãi đến khi các phù dâu tập trung đông đủ và họ bắt đầu thử váy, tâm trạng của cô mới khá hơn.
Hôm nay, cô dâu chú rể cùng đội ngũ phù dâu và phù rể đều đến khách sạn để thử trang phục. Theo phong tục, kết hôn thích hợp để phù dâu phù rể, vì phạm vi lựa chọn của Tô Nam và Chu Nhượng thu hẹp nhiều. Dù , trong thời đại , họ cũng thuộc nhóm kết hôn muộn.
Đội phù rể gồm Trịnh Quang Minh, Thường Diệp Lâm, một em họ và hai bạn cũ trong quân đội của Chu Nhượng.
Đội phù dâu gồm Phùng Mộng, Trần Khiết và ba chị họ của Tô Nam.
Họ đều là những ngoại hình nổi bật, và khi mặc vest cùng váy hội, vẻ càng tôn lên ý nghĩa của sự hảo “mười phân vẹn mười.”