Chỉ chạm , Trần Khiết như điện giật, vội vàng lùi , nhưng ngay đó, gáy cô Thường Diệp Lâm giữ chặt, nụ hôn dần trở nên sâu hơn.
Cô thể chống cự sự cám dỗ của . Chẳng mấy chốc, cô đẩy xuống tấm thảm, đôi tay giữ chặt đỉnh đầu, thể cử động. Cả hai đều đắm chìm trong hương vị của rượu, đầu óc cô như chìm trong sương mờ, nhưng tỉnh táo.
Cô rõ hai đang gì.
Ngón tay cô cào lòng bàn tay, lý trí mách bảo cô đẩy , nhưng cuối cùng cô lặng lẽ hé môi, chào đón nụ hôn , càng lúc càng cuốn sâu những cử chỉ đầy khoái cảm.
Bàn tay lớn của luồn trong áo len của cô , sự lạnh lẽo chạm vòng eo, khiến cô rùng . Cô dồn hết sức lực đẩy , chạy vội căn phòng ở tầng một, đóng sầm cửa .
Tiếng cửa đóng vang lên, kéo hai trở về thực tại.
Thường Diệp Lâm l.i.ế.m môi, cánh cửa đóng kín, bực dọc vò đầu, hít thở sâu vài để kiềm chế cảm xúc.
Chuyện gì xảy ? Anh hôn cô gái Trần Khiết đó ư? Thật khó tin!
Trong phòng, Trần Khiết run rẩy, ôm chặt lấy môi , dám tin rằng chính cô để điều đó xảy . Phải chăng chỉ nửa tháng ở bên Thường Diệp Lâm, cô nảy sinh tình cảm với ? Hay bản chất cô vốn dễ dãi như ?
Những cảm xúc hỗn loạn cuốn lấy cô , cô đau đớn cuộn tròn giường. Hơi men dần dâng lên, khiến tâm trí cô càng thêm mơ hồ. Những hình ảnh về những gì xảy trong thời gian gần đây cứ liên tục hiện lên trong đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-579-d.html.]
Nửa tháng , khi tham dự đám cưới của Tô Nam, Trần Khiết và Thường Diệp Lâm trở về Bắc Kinh. Cuộc sống vẫn tiếp diễn như thường, họ bất kỳ tương tác đặc biệt nào. Thường Diệp Lâm cũng còn khó cô nữa, thậm chí hiếm khi đến công ty.
Một ngày nọ, Trần Khiết tan về đến ký túc xá thì cô thấy dì quản lý túc xá hoảng hốt báo với cô rằng, gọi điện tự xưng là trai cô , báo rằng cô ngã từ núi xuống trong lúc việc và tìm thấy giữa đêm.
Mặc dù đưa đến bệnh viện trong đêm và giữ mạng sống, nhưng do quá lâu trong tuyết và gãy nhiều xương, cô vẫn hôn mê.
Gia đình Trần Khiết ai học thức cao, nên hiểu rõ những lời bác sĩ . Họ chỉ mơ hồ về tình trạng nguy kịch.
Anh trai và chị dâu của cô tuy học vài năm nhưng lâu còn sử dụng kiến thức đó. Tính cách của họ quá nhút nhát, đối mặt với tình huống gì.
Họ dự định giấu Trần Khiết để cô an tâm việc, cô lo lắng, nhưng tình trạng của cô ngày càng , và gia đình gần cạn kiệt tiền bạc. Họ mượn hết từ bạn bè và , nhưng ai còn khả năng giúp đỡ thêm.
Sau khi bàn bạc, họ quyết định gọi điện cho cô em gái ở Bắc Kinh, hy vọng thể nhận chút tiền để giải quyết khó khăn.
Khi những lời , Trần Khiết cảm thấy đầu óc trống rỗng, nước mắt ngừng rơi. Cô gì. Đường sắt vẫn mở , cô thể về nhà. Gửi tiền về cũng khi nào gia đình mới nhận .
Phải đây?
Trong cơn hoảng loạn, cô lấy điện thoại mà Tô Nam đưa, nhưng đầu dây bên liên tục báo bận, ai bắt máy.