Trần Khiết uống rượu vang bàn, lâu cảm thấy đầu óc cuồng, lập tức trở về phòng, khóa cửa xuống giường, từ lúc nào chìm giấc ngủ.
Thường Diệp Lâm đồng hồ treo tường, lúc hơn 12 giờ đêm, thể mua vé máy bay cho cô trở về. gần đến Tết, vé máy bay vốn dĩ khan hiếm, điều khiến Thường Diệp Lâm đau đầu. Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, vẫn quyết định gọi điện cho trợ lý Viên.
Lúc , trợ lý Viên vẫn đang bận việc, ngủ. Khi tiếng chuông từ điện thoại bàn trong nhà, lập tức dự cảm lành. Người thể gọi giờ , ngoài vị đại thiếu gia ăn , chắc chắn còn ai khác. Trợ lý Viên tới phòng khách, điện thoại hiện lên, lập tức cảm thấy bất lực. là nghĩ gì gặp nấy, quả nhiên là vị tổ tông .
Anh chỉnh đốn cảm xúc, nhấc máy: “Ông chủ, muộn thế ngài tìm việc gì ?”
Đương nhiên là , và là việc quan trọng. Nếu thì toi đời.
"Giúp và Trần Khiết mua hai vé máy bay đến Hắc Long Giang, nhất là chuyến sáng mai!” Thường Diệp Lâm nghiêm túc .
Đến Hắc Long Giang gì? Gần đây dường như việc gì cần đến đó cả, hơn nữa nơi đó lạnh lẽo băng giá, chẳng là tự hành hạ ? Trợ lý Viên nhíu mày suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên trong đầu lóe lên một ý nghĩ, hình như chỉ Trần Khiết quê ở đó. Chẳng lẽ hai chuyện gì ? Nghĩ đến đây, bất giác thở dài. Chút thiện cảm đây dành cho Trần Khiết, xem bây giờ cũng lụi tàn .
"Anh thở dài gì ? Sao thế? Việc khó lắm ?" Thường Diệp Lâm vui hỏi.
“Không ,” trợ lý Viên lắc đầu, nén suy nghĩ trong lòng, trả lời: “Mặc dù khó, nhưng đến mức thể . Ông chủ yên tâm. Có điều...” Trợ lý Viên còn xong thì Thường Diệp Lâm cắt ngang: “Không khó thì , xong việc thưởng, xong thì thu dọn đồ đạc mà cuốn gói !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-581-d.html.]
Mấy lời kiểu trợ lý Viên đến phát chán . Thường Diệp Lâm luôn thích uy h.i.ế.p như , nhưng bao giờ thật cả.
“Vâng! .”
Thường Diệp Lâm cúp máy, đó về phòng nghỉ ngơi.
Trợ lý Viên điện thoại cúp, bất lực nhún vai. Anh ở Thường gia bao năm, đây là đầu tiên thấy Thường Diệp Lâm dành nhiều tâm sức cho một cô gái đến . Bình thường chỉ cần vung tiền là xong mà? theo quy tắc nhà họ Thường, giữa Thường Diệp Lâm và Trần Khiết chắc chắn sẽ kết quả. Hy vọng ông chủ đừng chìm sâu chuyện thì hơn.
Sáng hôm , Trần Khiết tỉnh dậy trong căn phòng khách rộng rãi của nhà Thường Diệp Lâm. Cô xoa trán đau nhức, trong lòng thầm mắng Thường Diệp Lâm: Chẳng rượu giúp ngủ ngon ? Ngủ thì ngon đấy, nhưng bây giờ đầu cô đau thế ? Không lẽ cố tình?
Thường Diệp Lâm bên dường như thần giao cách cảm, liên tục hắt xì mấy cái. Anh xoa mũi, thắc mắc: Chẳng lẽ cảm? Chắc , dạo thấy khó chịu gì .
Sau khi tỉnh dậy, Trần Khiết nghỉ một lúc mới gượng dậy. Nếu uống rượu xong sẽ mệt thế , hôm qua cô chẳng uống. Nếu vì gia đình cần tiền và mức lương trả cao hơn những nơi khác, cô thèm việc cho .
Cái bụng trống rỗng khiến Trần Khiết khó chịu, suy nghĩ một lúc, cô mặt mày nhợt nhạt bếp định nấu gì đó cho cả hai. Sau khi vo gạo, cô cho nồi nấu, tùy ý lấy một ít rau trong tủ .