"Anh, chị, giờ lúc hỏi mấy chuyện đó. Mau đưa hết giấy tờ của và cho em, em cần gấp."
Vì tình hình gấp gáp, Trần Khiết giải thích nhiều. Anh cô chịu đưa giấy tờ ngay: "Em rõ ràng , em cần giấy tờ để gì?"
"Em thời gian giải thích. Em cần giấy tờ để mua vé máy bay, đưa đến bệnh viện hơn, để chữa trị hơn."
Nghe đến máy bay, chị cô chút hoảng sợ.
"Gì cơ? Máy bay ?" Anh trai Trần Khiết lập tức lắc đầu từ chối: "Không , lỡ nó rơi thì ? Mẹ ở đây điều trị vẫn , cần đến bệnh viện lớn."
" đấy, em . Chị cũng nghĩ nguy hiểm đến tính mạng, cứ để ở đây theo dõi thêm?" Chị dâu Trần Khiết cũng thấy cô lý, cần mạo hiểm.
Nghe những lời của trai và chị dâu, Trần Khiết lập tức nổi giận. Họ gì mà vô lý quá. Ở đây điều kiện y tế quá kém, nếu cô cứ tiếp tục ở , bệnh tình chắc chắn sẽ ngày càng tồi tệ.
"Anh, chị, thực máy bay an . Em từng bay vài , từ khi tham dự lễ cưới của bạn cho đến công tác với sếp, đều chuyện gì xảy . Hơn nữa, em cũng máy bay về đây mà. Nên chị hãy nhanh chóng đưa giấy tờ cho em. Sếp của em đang đợi ở sân bay, đừng để chờ lâu."
"Sếp?"
Anh trai và chị dâu của Trần Khiết liếc . Em gái của họ chỉ là một sinh viên nghèo khổ, dù trường học hỗ trợ tiền trợ cấp mỗi tháng, thì gì điều kiện quen những quyền thế? Càng khó tin hơn khi cô thể máy bay.
Hai nhớ rằng Trần Khiết tìm một công việc bên ngoài trong kỳ nghỉ đông. gì chuyện sếp của một nhân viên mới đích đưa công tác, còn mua vé máy bay nhiều như thế?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-586-d.html.]
"Em gái, em rõ cho , thực sự em việc gì ngoài ?"
Gia đình Trần Khiết sống thật thà chất phác. Họ bao giờ nghĩ đến việc bán con gái để phát tài. Nếu cô thực sự điều gì mờ ám, trai cô sẽ đánh gãy chân cô ngay lập tức.
Nhìn ánh mắt nghi ngờ của trai và chị dâu, Trần Khiết chắc họ nghĩ về , nhưng hiện tại lúc giải thích dài dòng.
"Chuyện để hãy . Bây giờ, điều quan trọng nhất là tính mạng của . Anh chị nghĩ xem, mạng sống của quan trọng hơn sĩ diện của chị quan trọng hơn?"
Anh trai và chị dâu Trần Khiết vẫn chịu đưa giấy tờ, trong khi đó, Thường Diệp Lâm đang ở sân bay, sốt ruột vì lấy các giấy tờ cần thiết. Anh mượn điện thoại ở sân bay để gọi trợ lý Viên.
"Ông chủ, chẳng ngài đang công tác ? Sao thời gian gọi cho thế? À đúng , nãy Chu gọi cho ngài, vẻ là chuyện gấp đấy. Ngài gọi ?"
Thường Diệp Lâm bất ngờ. Chu Nhượng mới kết hôn lâu, thời gian đáng lẽ đang mặn nồng với vợ, nhớ đến chuyện gọi cho ?
"Chuyện đó cần lo. Giúp liên hệ một bệnh viện ở Bắc Kinh. nhiều thời gian, cúp máy đây."
Thường Diệp Lâm cúp máy, tiếp tục xếp hàng mua vé.
Bên phía Chu Nhượng, vì quen thuộc với tình hình ở Hắc Long Giang, huy động mối quan hệ và tốn ít công sức để tìm bệnh viện nơi của Trần Khiết đang điều trị. Anh gọi đến bệnh viện, yêu cầu chuyện với nhà của bệnh nhân.