một trưởng thành, một suy nghĩ quá nhiều, cô lo lắng cho ?
Lúc , Tô Nam âm thầm tính toán trong lòng, nhất định mở thêm một chi nhánh ở Bắc Kinh, tìm cách khiến Trần Khiết và Thường Diệp Lâm cắt đứt liên hệ.
ý định , cô tạm thời thể để Chu Nhượng , nếu , đêm nay khi cô giữ nổi mạng.
Không còn cách nào khác, ai bảo chồng cô là một bình dấm chua cơ chứ.
"Haiz... Nói như đúng. Trần Khiết chỉ là một cô bé hiểu sự đời, Thường Diệp Lâm tấn công mạnh như , cô chắc chắn sẽ rơi lưới tình. Vấn đề là gia cảnh của quá phức tạp..." Chưa hết câu, Chu Nhượng cúi xuống chặn miệng cô bằng một nụ hôn sâu.
Đáng ghét thật, chỉ cần nhắc đến Trần Khiết là cô ngừng, như một khẩu s.ú.n.g máy .
Tô Nam nụ hôn của Chu Nhượng cho mềm nhũn, chỉ còn tuân theo. Sau khi kết thúc nụ hôn, bụng cô bỗng phát tiếng "ục ục": "Chồng , em đói !"
Chu Nhượng cưng chiều bẹo nhẹ mũi Tô Nam: "Được , dẫn em ăn."
Hai vui vẻ rời khỏi nhà, tìm một quán ăn bình dân để ăn nhẹ về.
Vừa xuống, chủ quán hỏi: "Hai vị ăn thêm gì ngoài mì ?"
"Ở đây món gì đặc trưng ?" Chu Nhượng thực đơn tường hỏi.
Chủ quán niềm nở giới thiệu vài món nổi tiếng: "Chỗ chúng sườn xào chua ngọt, rau xào, trứng xào cà chua, đều là những món ưa chuộng. Một đĩa thôi cũng đủ cho hai ăn ."
Tô Nam thì bật . Chủ quán thật thà quá, ăn kiểu chẳng sợ lỗ vốn ?
Chu Nhượng cũng , nhưng thấy món nào hợp khẩu vị của Tô Nam, nên tự chọn món từ thực đơn.
Ngồi yên một chỗ, Tô Nam bất giác nghĩ đến bạn cùng phòng của : Thường Diệp Lâm đúng là một kẻ gây họa, chỉ khiến Dương Thư Trân mê mẩn, giờ còn định đưa tay đời Trần Khiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-591-d.html.]
Không dạo Dương Thư Trân thế nào, ngay cả ngày cô kết hôn cũng thấy xuất hiện. Chẳng lẽ vẫn còn giận cô?
Khi Tô Nam đang mải suy nghĩ, một vị khách mời mà đến xuất hiện phía cô, ai khác chính là Trương Tương, cùng lớn lên với Chu Nhượng từ nhỏ.
"Ồ, đây chẳng là chị dâu ? Sao chị đến đây ăn một thế ?" Trương Tương từ nhỏ theo Chu Nhượng, coi như cả thế giới của .
Nếu phụ nữ , lẽ cô sớm ở bên Chu Nhượng .
Dù trong lòng đầy tức giận, nhưng Trương Tương vẫn cố nở nụ với Tô Nam.
Nếu nổi thì đừng , khó coi như , sợ nhiều quá gặp ác mộng mất.
"Chồng đang gọi món, đó chủ quán giới thiệu vài món nhưng thích." Tô Nam trả lời qua loa, thêm gì nữa.
"Chị dâu gả cho Nhượng đúng là phúc ba đời, chị nên trân trọng đấy." Cô thầm nghĩ: Cô thì gì ? Có đồ ăn thì ăn , còn bày đặt kén chọn.
Chu Nhượng đặt xong món về, thấy Trương Tương đang chuyện với Tô Nam.
Cô … ở đây?
Chu Nhượng cau mày, bước nhanh tới bên cạnh Tô Nam, lo lắng hỏi: "Nam Nam, em thế? Cơ thể thoải mái ? Sao sắc mặt trông tệ ?"
Bị thanh mai trúc mã của mỉa mai một trận, xem tâm trạng của em thể khá ?
"Không ! Chắc là khí ở đây lắm!" Tô Nam liếc Trương Tương, ý mỉa mai.
Trương Tương cắn môi, miễn cưỡng nở nụ : "Anh Chu, chị dâu quả là quá yếu đuối ."