Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 604: D

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:26:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe xong, cô đồng nghiệp thầm nhạo trong lòng: Ha ha! Đáng đời, ai bảo cô thường xuyên xin nghỉ việc cơ chứ.

Trời xanh mắt, những như cô thế mới đáng!

Mặc dù trong lòng vui sướng nhưng bên ngoài, cô vẫn giả vờ tỏ cảm thông với Trần Khiết: "À, cô chỉ là thực tập sinh thôi mà, trợ lý Viên khó tính thế , cô đắc tội gì với ?"

Trần Khiết cảm thấy khó chịu. Rõ ràng cô bảo đang bận, mà đồng nghiệp vẫn chịu buông tha, cứ bám lấy chuyện, thật phiền phức.

"Nếu tiền bối giao tài liệu cho , nghĩa là tin tưởng . Sao cô nghĩ về cấp thế? thấy cô cũng thành công việc của , nhất là chúng nên việc chăm chỉ . Nếu xong, trừ lương là chuyện nhỏ, lỡ việc của công ty, khi còn bồi thường thiệt hại."

Nghe , cô đồng nghiệp bĩu môi, nghĩ thầm: Cô đúng là chuyện bé xé to, chỉ quan tâm hỏi thăm vài câu thôi, cần dọa như thế ?

Trần Khiết rằng cách chắc chắn sẽ khiến những ý đồ gây rối im miệng. Chiêu học từ Tô Nam và quả thật hiệu quả.

Lúc 5 giờ rưỡi chiều, Trần Khiết kịp thời nộp bản dịch cho trợ lý Viên: “Tiền bối, may mà phụ lòng, cuối cùng dịch xong tài liệu khi hết giờ .”

Trợ lý Viên nhận tài liệu, mỉm : “Tốt, chờ chút, sẽ xem qua nhanh. Nếu vấn đề gì, chúng thể tan .”

Trần Khiết chút do dự, cắn môi. Tài liệu dày như , chắc xem xong cũng muộn . Nếu về muộn, chắc chắn trai và chị dâu thẩm vấn.

Bị thẩm vấn còn điều tồi tệ nhất, cái chính là nếu về muộn, thể lỡ chuyến xe buýt cuối cùng.

Thấy Trần Khiết vẻ bối rối, trợ lý Viên tò mò hỏi: “Sao thế, Tiểu Trần? Em vấn đề gì ?”

Trần Khiết khó khăn lắc đầu: “Không... gì...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-604-d.html.]

Trợ lý Viên suy nghĩ một lúc, đột nhiên nhớ Trần Khiết xe buýt về bệnh viện, lẽ cô lo lắng về chuyện đó.

“Tiểu Trần, cô yên tâm, nếu quá muộn, sẽ lái xe đưa cô về bệnh viện.” Lời của trợ lý Viên như một viên thuốc an thần cho Trần Khiết.

“Vậy thì phiền , nhưng thể xem nhanh ? Sau khi xong việc, còn chút chuyện riêng cần giải quyết sớm.” Đã đến mức , Trần Khiết quyết định hết chuyện.

Trợ lý Viên bất chợt thấy Trần Khiết thú vị. Bình thường chỉ sếp yêu cầu cấp việc nhanh, thấy ai như cô dám yêu cầu sếp như .

Anh cảm thấy tò mò, chuyện gì quan trọng đến mức yêu cầu như .

“Có chuyện gì gấp ? Tiện xem.” Vừa kiểm tra tài liệu, trợ lý Viên hỏi.

Trần Khiết vốn định khi tan sẽ đưa chị dâu quen đường từ bệnh viện đến bưu điện, để mai chị thể tự gửi áo khoác của Thường Diệp Lâm.

Giờ trợ lý Viên giữ cô thêm giờ và hứa sẽ đưa về bệnh viện, liệu thể nhờ mang áo khoác của Thường Diệp Lâm trả cho luôn ?

Thấy Trần Khiết vẻ mất tập trung, trợ lý Viên hỏi: “Tiểu Trần, đang nghĩ gì mà đơ thế?”

Trần Khiết mỉm ngại ngùng, : “Trợ lý Viên, chút việc nhờ giúp.”

“Nói thử xem.”

“Hôm sếp đến thăm toii ở bệnh viện, bỏ quên áo khoác. Toi giặt sạch , liệu thể giúp trả áo cho sếp ?”

Trợ lý Viên định để cô tự giải quyết, nhưng nghĩ đến cuộc trò chuyện giữa Trần Khiết và Tô Nam, thản nhiên đáp: “Được.”

 

Loading...