“Sếp, dù ân với gia đình , nhưng cũng thể việc vô lý như .” Trần Khiết tức giận nhíu mày phản đối.
“Cô đúng, chính là ông chủ vô lý đấy. Hôm nay cô mở rộng tầm mắt .” Nói xong, chỉ phòng khách, lệnh: “Bây giờ lệnh cho cô, lập tức phòng ngủ. gọi thì khỏi giường.”
Trần Khiết cảm thấy hành động quá trẻ con, cô mở cửa định bỏ .
“Trần Khiết, cô suy nghĩ kỹ . Cô thể chịu đựng hậu quả khi bước khỏi cánh cửa ?”
, nếu rời khỏi đây, thể còn chỗ ở trong bệnh viện. Hiện tại tàu hỏa chạy, cũng cách nào để mua vé máy bay. Dù Tô Nam giúp, cũng chẳng thể nào can thiệp .
Nghĩ đến đây, Trần Khiết chỉ thể cắn răng chịu đựng.
Thời gian cứ thế trôi qua, tình trạng của Trần Khiết dần lên, ít nhất bà thể xuống giường .
Nghe Trần Khiết kể về việc Thường Diệp Lâm giúp đỡ gia đình vượt qua khó khăn , bà Ngụy Thục Phân nhiều nhắc nhở con gái nhất định việc chăm chỉ để báo đáp Thường Diệp Lâm.
Hôm đó, Thường Diệp Lâm đưa Trần Khiết cùng đến công ty, ngờ gặp Dương Thư Trân ở cổng công ty.
Trần Khiết vui mừng khi gặp bạn cùng phòng: “Thư Trân, lâu quá gặp. Thật ngờ gặp ở đây. Không về nhà ăn Tết ? Sao Tết qua mà ?”
Thường Diệp Lâm từng gặp vô phụ nữ, nhưng Dương Thư Trân là ai, sớm quên bẵng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-607-d.html.]
Hừ! Trần Khiết, ngờ ngoài mặt thì vẻ hiền lành vô hại, nhưng lưng cướp bạn trai của , đúng là đồ hổ.
Thấy ánh mắt thù địch của Dương Thư Trân, Trần Khiết cảm thấy khó hiểu: “Thư Trân, ?”
Cậu còn dám hỏi ?
“Trần Khiết, thật giỏi. Bình thường thì tỏ ngây thơ trong sáng, lưng là đồ ti tiện, cướp yêu của bạn !” Dương Thư Trân giận dữ mắng Trần Khiết, cảm thấy từ ngữ nào đủ độc địa để diễn tả sự phẫn nộ trong lòng.
Nghe Dương Thư Trân , Thường Diệp Lâm mới nhớ phụ nữ đang hằn học mặt chính là một trong những bạn gái của . từ khi nào đồng ý hẹn hò với cô nhỉ? Người phụ nữ đúng là tự đa tình quá mức.
Thường Diệp Lâm quên mất chuyện Tô Nam bắt gặp tại cổng trường, và thừa nhận mối quan hệ với Dương Thư Trân mặt cô .
Trần Khiết từng ai sỉ nhục như , cô sững sờ tại chỗ, thể nên lời.
Nhìn thấy phản ứng của Trần Khiết, Thường Diệp Lâm càng tức giận hơn: Cô ngốc ? Người đến tận nơi sỉ nhục mà còn đờ đó.
“... ... Thư Trân, giải thích.” Trần Khiết bối rối, lắp bắp .
Thường Diệp Lâm chỉ cảm thấy thêm bất lực. Trong tình huống , chẳng ai lời giải thích cả, Trần Khiết quá ngây thơ .
Khóe miệng Dương Thư Trân giật giật, thể chịu nổi nữa, cô giơ tay lên định tát Trần Khiết. Thường Diệp Lâm thấy vội vàng ngăn : “Dương Thư Trân, cô loạn đủ ? sẽ hẹn hò với cô khi nào?”
“Anh gì ? Rõ ràng thích mà!”