"Đi ! Cút chỗ khác cho mát mẻ!" Thường Diệp Lâm tức giận, về chuyện . Anh và Trần Khiết vốn dĩ thuộc cùng một thế giới. Dù một chút cảm giác với cô , cũng thể tiến xa hơn với cô .
Các nhân viên trong công ty thấy Trần Khiết bước từ văn phòng của sếp, ai nấy đều im lặng, dám chọc giận khả năng sẽ trở thành bà chủ tương lai.
Trần Khiết nhận thấy trong công ty chút khác lạ, nhưng nghĩ cũng thấy hợp lý. Dù , chuyện xảy ở cổng công ty sáng nay cũng là điều xảy hàng ngày.
Về phía Dương Thư Trân, cô càng nghĩ càng thấy giận. Cô cho rằng nguyên nhân của chuyện chính là ở Tô Nam. Nếu vì Tô Nam, thì một cô gái quê mùa như Trần Khiết thể leo lên với một đàn ông ưu tú như Thường Diệp Lâm?
Rõ ràng cả hai đều là bạn cùng phòng của Tô Nam, tại cô phân biệt đối xử như ?
Trong khi đó, Tô Nam và Chu Nhượng đang vui vẻ chuẩn đồ Tết. Tô Nam nghĩ nên chia sẻ kế hoạch với Chu Nhượng, nên thăm dò hỏi: "Chồng ơi, Tết trường sẽ bắt đầu học kỳ mới ."
Chu Nhượng đang mặt cô, phân vân nên chọn câu đối nào, chỉ đáp bằng một tiếng "Ừ."
Ừ? "Ừ" là nghĩa gì?
Tô Nam cảm thấy rối, nhưng vẫn tiếp tục: "Em mua thêm ít kẹo, để khi trở trường thể chia cho thầy cô và các bạn, coi như là phát kẹo mừng cưới bù."
Chu Nhượng cảm thấy chẳng gì sai khi như . Sau khi Tô Nam kết hôn với , cô vẫn thể sống cuộc sống mà cô mong , những gì cô thích, và luôn ủng hộ cô tuyệt đối.
"Em gì cũng , thậm chí nếu em tổ chức một buổi lễ cưới ở Bắc Kinh, cũng vấn đề gì!" Chu Nhượng vuốt nhẹ mái tóc Tô Nam và cưng chiều .
Tổ chức lễ cưới thì thôi, như thế thì phung phí quá.
"Chồng , thật với em." Tô Nam kiềm chế mà hôn một cái lên má Chu Nhượng.
Chu Nhượng ngẩn , mặt đỏ bừng. Cô nhóc cũng bạo dạn quá , đây là giữa đường phố mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-611-e.html.]
Tô Nam cũng nhận quá, nên vội vàng ngượng ngùng chui lòng Chu Nhượng.
Anh nắm tay cô và dắt cô về tổ ấm của họ: "Cô nhóc hư hỏng, em cũng lớn gan quá . Có gan thì đừng hổ chứ!"
Tô Nam cãi : "Em gì . Chỉ là bộ mệt quá, dắt về thôi mà."
Miệng thì chối, lòng thì !
Chu Nhượng tranh cãi thêm, tiếp: "Sau Tết em kế hoạch gì, hết để giúp em suy tính."
Tô Nam luôn là lý tưởng và hoài bão, nhưng đôi khi cô thiếu sự chu , cần hỗ trợ kiểm tra .
Trong lòng Tô Nam cảm thán: Có một đàn ông giỏi tính toán và yêu thương hết mực thật , việc đều lo lắng chu đáo.
Cô suy nghĩ một lúc : "Em mở thêm một chi nhánh ở Bắc Kinh, để Trần Khiết quản lý, như cô sẽ tránh xa Thường Diệp Lâm."
Dù Trần Khiết hiện tại cứ là thể, nhưng ai liệu thời gian dài tiếp xúc với , cô động lòng .
Chu Nhượng thở dài: "Sao mãi mà cứ về chuyện khác thế? Anh bảo em kế hoạch của , bảo em bàn chuyện tình cảm của khác."
Tô Nam lè lưỡi: "Không , chỉ là tiện thôi mà!"
Người đàn ông mà ghen thế, ngay cả với Trần Khiết cũng ghen.
"Chuyện của cô em đừng can thiệp quá nhiều. Dù hai là bạn , nhưng tình cảm là chuyện riêng của cô . Nếu em can thiệp quá, thể cuối cùng hai chẳng còn là bạn nữa." Chu Nhượng kiên nhẫn khuyên Tô Nam.