Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 615: E

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:28:38
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh chắc chắn bố với . thôi, cãi gì.

Sau bữa trưa, cả gia đình quây quần trò chuyện, mãi đến tận bữa tối.

Vì Tô Nam cần về sớm để chuẩn đồ đạc mang đến trường, họ quyết định sẽ rời sáng hôm .

Lâm Nguyệt Mai quyết định tối nay ăn bánh chẻo. Bà thêm nhiều để sáng mai luộc cho bọn trẻ ăn khi .

Cả nhà ai nấy đều bận rộn, nhặt rau, nhào bột.

Sau khi Chu Nhượng băm xong nhân thì gói bánh chẻo.

Lâm Nguyệt Mai thấy cảnh con rể bối rối, mỉm : “Chu Nhượng, con ngoài đốt pháo với Tô Dương , ở đây cần con giúp nữa .”

Tô Cường Quốc nghĩ thầm: Chỉ tiền thì ích gì, ngay cả gói bánh chẻo cũng , thật là vô dụng.

Chu Nhượng ánh mắt của bố vợ, hạ quyết tâm. Dù khó thế nào cũng học .

“Mẹ ơi, dạy con . Sau , khi Nam Nam ăn, con thể cho cô .” Chu Nhượng thực giỏi nấu ăn, chỉ là gói bánh chẻo.

Tô Cường Quốc gật đầu, hài lòng với tinh thần của Chu Nhượng. Đàn ông thế chứ.

Tô Nam , thêm: “Mẹ, dạy con nữa nhé. Gói bánh lâu quá, đợi xong chắc con c.h.ế.t đói mất. Hai đứa học cùng thì sẽ nhanh hơn.”

Chu Nhượng và Tô Nam , Tô Cường Quốc thấy cũng cảm thấy an ủi vì tình cảm của hai .

Nửa tiếng , một nồi bánh chẻo với đủ hình thù kỳ lạ nấu chín, nhưng cả nhà ăn vẫn cảm thấy ngon lạ thường.

Sáng hôm , khi ăn bánh chẻo, Tô Nam và Chu Nhượng tạm biệt Lâm Nguyệt Mai và Tô Cường Quốc. Trên đường về, họ tình cờ gặp Trương Tương, cũng về nhà ăn Tết.

Nhìn thấy cô một , trong lòng Tô Nam chút khó tả, xen lẫn chút ghen tuông. Cô thụi một cú hông mềm của Chu Nhượng, đó tươi chào: “Trương Tương, chúc mừng năm mới!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-615-e.html.]

Gặp mặt thì cũng vài lời khách sáo, nếu sẽ cho rằng cô nhỏ nhen, nhớ thù.

“Chu Nhượng, Tô Nam, chúc mừng năm mới.” Trương Tương cặp đôi sánh bước bên , trong lòng khỏi ngưỡng mộ.

cảm thấy Tô Nam, một mảnh mai yếu ớt, vốn xứng với một đàn ông tài giỏi như Chu Nhượng.

Chu Nhượng chỉ nhẹ gật đầu, dám thêm gì. Họ chỉ tình cờ gặp Trương Tương mà thôi, mà Tô Nam ghen tuông . Nếu còn thêm vài câu, chắc cô sẽ xử lý mất.

Vì hạnh phúc lâu dài , quyết định chọc ổ kiến lửa nữa.

lúc đó, của Trương Tương tới đón cô .

"Con gái của , cuối cùng con cũng về !" Mẹ Trương thấy con gái, nước mắt trào vì xúc động.

Tô Nam cũng chẳng dây dưa với Trương Tương nữa, Trương đến thật đúng lúc.

"Cô ơi, năm mới vui vẻ!" Tô Nam chào hỏi Trương, sang Trương Tương : "Chúng việc, xin phép ."

Mẹ Trương mỉm : "Năm mới vui vẻ, khi nào thời gian, đến nhà cô chơi nhé!"

Tô Nam gật đầu, gì thêm, kéo tay Chu Nhượng rời khỏi mặt hai con.

Mẹ Trương dáng vẻ thất thần của con gái, trong lòng cảm thán: Có những chuyện là chuyện , còn bận lòng gì?

"Đừng nữa, hai họ cưới , còn thể nữa?"

! Trương Tương thở dài. Cô cũng nên tiếp tục ôm hy vọng, nhưng trong lòng vẫn chút cam tâm.

"Mẹ, con thật sự cam lòng. Nếu một ngày nào đó họ còn hợp nữa, khi nào con vẫn còn cơ hội ?" Trương Tương tràn đầy hy vọng, hỏi đầy kích động.

 

Loading...