Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 617: E

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:28:44
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong, Thường Diệp Lâm đột nhiên che miệng , đùa cợt: "Ôi, xin nhé, chồng của cô đang ở bên cạnh ?"

Tên khốn , chắc chắn cố ý.

May mắn , Chu Nhượng đang giúp cô xếp hành lý, thấy lời xa của .

"Anh ở đây. Cậu gọi đến, ngoài việc chúc mừng, còn chuyện gì khác ?" Sắc mặt Tô Nam trầm xuống, tỏ vẻ khó chịu.

Nếu Chu Nhượng thực sự ở bên cạnh, chắc tối nay cô thể ngủ yên .

Thường Diệp Lâm nghĩ đến thái độ lạnh nhạt của Trần Khiết trong những ngày qua, lòng cảm thấy mất mát rõ. Anh thở dài, suy nghĩ một lát hỏi: "Tô Nam, cô bao nhiêu về Dương Thư Trân?"

đây từng tiếp xúc với Dương Thư Trân một thời gian và thậm chí thấy cô đáng yêu, nhưng khi chứng kiến cô nhục mạ Trần Khiết, cảm thấy hề hiểu về cô .

Dương Thư Trân!

Sao dính đến cô nữa?

Nhắc đến Dương Thư Trân, mắt Tô Nam sáng lên. Cô định lên tiếng chỉ trích Thường Diệp Lâm "bắt cá hai tay," nhưng tađã vội vàng cúp máy, sợ cô nổi giận.

Tô Nam cắn môi, trong lòng bực bội: Hừ! Đồ khốn, bản lĩnh chọc giận , dám gánh chịu. Anh đáng mặt đàn ông.

Tô Nam lập tức gọi , nhưng Thường Diệp Lâm, kẻ xử lý hậu quả, rút dây điện thoại.

"Thường Diệp Lâm, giỏi lắm. Có gan thì đừng để bắt !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-617-e.html.]

Chu Nhượng thấy Tô Nam đang mắng chửi Thường Diệp Lâm, vội vàng từ phòng chạy , lo lắng hỏi: "Sao thế? Lại là Thường Diệp Lâm gọi điện quấy rối em ?"

Tô Nam nhăn mặt, tức giận : "Cái tên khốn nạn lăng nhăng đó chỉ quấy rối em, mà còn bắt cá hai tay. Hắn đang dây dưa với Trần Khiết, còn nối với Dương Thư Trân!"

Dáng vẻ tức giận của Tô Nam trông đáng yêu trong mắt Chu Nhượng, nhưng cảm thấy như một vật trang trí vô dụng khi vợ bận tâm đến chuyện của đàn ông khác. Những chuyện đó chẳng liên quan gì đến Tô Nam, tại cô luôn quan tâm đến họ đến ?

"Thôi nào, đừng giận nữa. Em tính cách Thường Diệp Lâm thế nào mà, đáng để em nổi nóng. Em cứ tức giận như chỉ hại bản thôi." Chu Nhượng bất lực khuyên nhủ, mong Tô Nam thể bình tâm .

Tô Nam nhắm mắt, hít thở sâu, tự điều chỉnh tâm trạng trong một lúc lâu, cuối cùng mới thể bình tĩnh hơn.

"Thường Diệp Lâm, tên khốn, cứ đợi đó. Ngày trao giải sẽ là ngày tận của mi!"

Chu Nhượng khuôn mặt lạnh lùng của Tô Nam, ngay cô đang tính kế để xử lý Thường Diệp Lâm. Tên đó thật điều, nào cũng dính bên cạnh Tô Nam.

"Nam Nam, Thường Diệp Lâm đáng để em nổi trận lôi đình như . Em cứ nghỉ ngơi , mai chúng còn bay nước ngoài. Đến lúc đó gặp , chúng xử lý thế nào chẳng ." Chu Nhượng tiếp tục khuyên nhủ.

Tô Nam gật đầu, hôn lên má Chu Nhượng: "Được , chờ tối mai, em nhất định sẽ dạy dỗ một trận trò."

Ngày hôm , Chu Nhượng và Tô Nam lên chuyến bay đến Anh. Thường Diệp Lâm đến nơi sớm hơn Tô Nam hai tiếng, khảo sát kỹ lưỡng hội trường. Anh takhông thể chịu nổi tính cách nóng nảy của Tô Nam, hối hận vì hôm qua lỡ nhắc đến Dương Thư Trân, khiến chuyện thêm rắc rối.

Tô Nam tìm quanh hội trường khi buổi lễ trao giải bắt đầu nhưng thấy bóng dáng Thường Diệp Lâm .

"Tên trốn ? Không lẽ đến dự lễ trao giải? thể nào, thích những chỗ đông vui, thích kết giao với mỹ nhân. Cơ hội thế , bỏ qua ?" Tô Nam lẩm bẩm mặt Chu Nhượng.

 

Loading...