Ở một diễn biến khác, công việc của Chu Nhượng cũng mấy suôn sẻ. Vì và Tô Nam bận rộn chuẩn đám cưới, ít quan tâm đến các vấn đề nội bộ của công ty, nên phụ trách xưởng sản xuất nhận hối lộ từ đối thủ, trộn lẫn những nguyên liệu kém chất lượng, thậm chí hại, quá trình sản xuất. Những sản phẩm giả bán thị trường, khiến một khách hàng gặp phản ứng dị ứng da, và còn nhập viện điều trị.
Kinh doanh của Chu Nhượng vì mà rơi khủng hoảng, một khách hàng thậm chí còn lên kế hoạch kiện công ty . Để giải quyết tình hình, Chu Nhượng tổ chức một cuộc họp khẩn cấp với các cổ đông và lãnh đạo công ty để tìm giải pháp.
Một đưa ý kiến: "Sản phẩm bán ngoài, thể thu hồi . Chúng thể thử đăng báo xin và thông báo lô sản phẩm , đồng thời cam kết bồi thường cho khách hàng mang sản phẩm tới."
Tuy nhiên, khác phản đối: "Nói thì dễ, nhưng lượng sản phẩm bán là bao nhiêu ? Đền bù theo cách đó còn tốn kém hơn là đóng cửa công ty!"
Cuộc thảo luận diễn căng thẳng, ai cũng lý lẽ riêng, khiến Chu Nhượng bối rối nên gì.
Anh thở dài, đột nhiên nhớ đến Tô Nam. Nếu cô ở đây, chắc chắn cô sẽ nghĩ cách nhất.
"Đủ ! Đừng cãi nữa!" Chu Nhượng cảm thấy đau đầu và mệt mỏi, thể suy nghĩ rõ ràng trong tình huống ồn ào như .
Anh quyết định sa thải bộ những chịu trách nhiệm về sản xuất và kiểm tra chất lượng sản phẩm, đồng thời yêu cầu họ trả tiền nhận hối lộ, nếu sẽ chỗ trong giới kinh doanh Thượng Hải.
Sau đó, quyết định tạm dừng hoạt động của nhà máy và đồng ý với phương án đăng báo xin và bồi thường.
Về phía Tô Nam, kỳ nghỉ đông kết thúc và cô chuyển từ nhà nghỉ về ký túc xá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-625-e.html.]
Trần Khiết cũng nhận tiền lương thực tập và đưa gia đình trở về quê nhà Hắc Long Giang. Cả hai đều bận rộn với công việc riêng nên thời gian quan tâm đến .
Khi thấy Tô Nam trở về ký túc xá và dọn dẹp đồ đạc, Trần Khiết chút vui, : "Cậu thật quá đáng, còn xem là bạn ?"
Tô Nam sững , hiểu ý của Trần Khiết là gì.
"Trần Khiết, là bạn nhất của . Đừng hù như chứ." Một đối phó với Dương Thư Trân đủ mệt mỏi, giờ mà thêm cả Trần Khiết thì đúng là lấy mạng cô.
"Cậu hề coi là bạn. Cậu về Bắc Kinh cũng cho , mở cửa hàng mà cũng giấu, những chuyện đó thể bỏ qua. đến khi cửa hàng xảy chuyện lớn như , cũng cho !" Trần Khiết cảm thấy đau lòng, cho rằng Tô Nam đang gặp rắc rối là do gây . Nếu cô việc ở công ty Thường Diệp Lâm, chắc chắn sẽ chuyện .
Nghe , Tô Nam thở phào nhẹ nhõm. May mà Trần Khiết định tuyệt giao với cô. Nếu Trần Khiết cũng trở mặt như Dương Thư Trân, lẽ cô tìm một bức tường để đ.â.m đầu .
"Được ! Tớ xin . Cậu đừng chấp nhặt với tớ nữa. Tớ hứa từ giờ sẽ giấu bất kỳ chuyện gì nữa."
Trần Khiết mỉm , nước mắt ngập đầy trong mắt: “Tô Nam, xin , tất cả đều là của !”
Tô Nam vô tư: “Hả? Cậu hại á? Cậu bản lĩnh đó ? Đừng đổ hết chuyện lên đầu như thế. Cậu thể sống tự tin hơn một chút ?”