Mang Không Gian Xuyên Về 70, Blogger Làm Đẹp Bóc Bạch Liên Hoa, Vạch Mặt Trà Xanh - Chương 626: E

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:29:08
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ nhỏ, Trần Khiết giáo dục rằng: "Chúng giống khác, cần cố gắng, đừng so sánh với khác", lâu dần cô hình thành tâm lý tự ti, luôn cảm thấy kém cỏi hơn khác.

“Tô Nam…” Trần Khiết định tiếp thì gián đoạn bởi một tiếng động mạnh từ cửa .

Cả hai đầu về phía cửa, hóa là Dương Thư Trân - kẻ điên rồ về ký túc xá.

Dương Thư Trân lạnh lùng liếc hai , lẩm bẩm với giọng nhỏ: “Toàn là đồ hèn hạ, sống cùng mấy chỉ khiến càng tệ hơn.”

Vì Dương Thư Trân ở thế yếu nên khẽ, ngoài cô ai .

Tô Nam hài lòng, trừng mắt . Gây tiếng động lớn như , cửa ký túc hỏng bồi thường ?

Trần Khiết định tiến lên giải thích với Dương Thư Trân nhưng Tô Nam kéo : “Cậu để ý cô gì? Sau nước giếng phạm nước sông là .”

Những kẻ điều như cô xứng đáng bạn cùng phòng với họ.

Dương Thư Trân lườm một cái, chẳng còn chút gì của vẻ dịu dàng đây, bắt đầu thu dọn hành lý và sách vở, vẻ như cô đang định chuyển phòng.

Tô Nam nghĩ: “Cũng , đỡ mặt cho đỡ khó chịu.”

Sau khi Dương Thư Trân rời khỏi, Tô Nam đóng cửa và bắt đầu chuyện nghiêm túc với Trần Khiết: “Trần Khiết, trường khai giảng , chấm dứt hợp đồng việc với Thường Diệp Lâm ?”

Trần Khiết cứng , đó khẽ gật đầu mà gì.

“Mình nợ một ân tình lớn thế, thể nghỉ là nghỉ , thế nào để trả ơn.”

Tô Nam nhíu mày, véo tai Trần Khiết: “Trần Khiết, cho , đừng giống như Dương Thư Trân mà chí khí. Cậu và Thường Diệp Lâm hợp , mang hạnh phúc cho .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-626-e.html.]

Tô Nam quá xúc động, kiểm soát lực tay, khiến Trần Khiết đau đến mức nhăn mặt, rên lên: “Đau… Ông trời ơi, bỏ tay , tai của sắp rụng mất !”

Trần Khiết ôm lấy tai, thầm oán: Cô gái trông thì yếu ớt sức mạnh kinh khủng thế , đau c.h.ế.t .

Tô Nam vội bịt miệng, áy náy : “Trần Khiết, tai chứ? Mình lỡ tay thôi, xin nha!”

Trần Khiết cố giữ vẻ mặt nghiêm nghị, giả vờ vui: “Không , nhưng đừng để !”

Trời ạ, Trần Khiết giận thật ! cố ý mà.

Tô Nam chút lo lắng, đang tìm cách dỗ dành thì Trần Khiết nhịn nổi nữa, bật .

“Được lắm! Mình lo cho chuyện của đến phát sốt lên, thế mà bày trò trêu chọc .” Tô Nam ‘hung dữ’ lao tới, đè Trần Khiết xuống bàn và cù nách cô .

Tiếng giòn tan của Trần Khiết vang vọng khắp ký túc xá và hành lang.

“Ha ha ha… Đừng mà, tha cho , dám nữa .” Nghe Trần Khiết cầu xin tha thứ, Tô Nam mới dừng .

Hai bàn nghỉ ngơi một lúc, Tô Nam nhẹ nhàng : “Trần Khiết, đừng nghĩ mắc nợ , thực giữa và Thường Diệp Lâm chỉ là một giao dịch công bằng. Cậu bán thời gian của , còn cần thời gian của để việc.”

Trần Khiết ngẫm nghĩ, thấy Tô Nam cũng lý, nhưng đúng.

Chi phí viện phí cho , cùng với tiền vé máy bay, là những khoản mà cô thể kiếm chỉ bằng một tháng việc.

Tô Nam thở dài: “Trần Khiết, đến việc ở cửa hàng của . Chỉ khi tiền, mới thể sống cứng rắn hơn.”

Tô Nam nghĩ việc cần ngay lúc là giúp Trần Khiết lấy sự tự tin.

 

Loading...