Chưa đầy hai ngày , những câu chuyện về Chu Nhượng và các công việc tại Thượng Hải lan truyền rầm rộ. Trong giới thượng lưu Bắc Kinh, danh tiếng của Chu Nhượng mà gặp mặt, ai nấy đều thái độ dè chừng.
Tuy Tôn Mặc quyền lực trong công ty Hồng Việt, nhưng một nửa quyền lực vẫn thuộc về cấp của ông. Thêm đó, Lâm Mạch Tôn Mặc gặp Chu Nhượng, nên gọi điện gây sức ép với cấp của ông.
Do đó, Tôn Mặc thể giúp gì cho Chu Nhượng. Ông thở dài, gọi điện cho Chu Nhượng: “Chu , rảnh ?”
“Có chuyện gì Tôn?” Chu Nhượng thắc mắc.
“Thật là việc, vài câu thể rõ , chúng đến nhà hàng chuyện kỹ hơn nhé?” Tôn Mặc buồn bã .
Nghe giọng điệu của Tôn Mặc, lòng Chu Nhượng chùng xuống.
“Được, thời gian khi nào?” Chu Nhượng cau mày hỏi.
“Ngay bây giờ , việc khá gấp.” Tôn Mặc cảm thấy bất lực, nhưng để Chu Nhượng chịu thiệt thòi.
“Được, sẽ đến ngay.” Chu Nhượng lập tức đến Hồng Phúc Lâu.
Nửa giờ , hai gặp tại Hồng Phúc. Tôn Mặc thở dài : “Anh Chu, đây là các báo cáo kiểm nghiệm sản phẩm của . Mọi thứ đều , nhưng cấp của phê duyệt, thực sự thể gì . xin , lẽ nên tìm con đường khác.”
Chu Nhượng ngạc nhiên, hiểu tại , thứ đều qua kiểm duyệt nhưng thể hợp tác.
“Anh Tôn, chuyện gì đang xảy ? Những đối tác đây của công ty ai gặp trường hợp như ?” Chu Nhượng hỏi với vẻ hiểu.
Tôn Mặc lắc đầu, cho đây chỉ cần các báo cáo đạt chuẩn là thể ký hợp đồng, nhưng tình huống của Chu Nhượng là đầu tiên ông gặp.
Nghe , Chu Nhượng đoán phần nào.
“Anh Tôn, thể giúp tìm hiểu lý do thật sự ? nghi ngờ ai đó đang cố tình gây khó dễ cho .” Chu Nhượng hỏi thăm dò.
“Rất thể là như . Cả chuyện buôn bán ở cửa hàng của em dâu cũng khả năng ai đó nhúng tay. sẽ chú ý giúp , khi tin tức sẽ báo ngay.” Tôn Mặc là nhiệt tình, thấy chuyện công bằng với Chu Nhượng, ông quyết định giúp đòi công lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-637-e.html.]
Sau khi thảo luận một đối sách, họ mỗi về nhà.
Trong khi đó, Lâm Mạch đang hả hê với những gì thì tiếng gõ cửa dồn dập bên ngoài.
“Mời !” Lâm Mạch bình tĩnh .
Trợ lý Tiền bước , kính cẩn báo cáo: “Thưa, một phụ nữ họ Trương gặp ngài, ngài gặp ?”
Lâm Mạch thở dài, nghĩ thầm: “Không lẽ cô đến để trách tội ?”
Chuyện cần đến thì luôn đến, trốn tránh cũng cách.
“Cho cô !”
“Vâng!”
Không lâu , Trương Tương bước văn phòng của Lâm Mạch, lớn tiếng quát: “Lâm Mạch, đồ khốn, nuốt lời nữa !”
Anh từng hứa sẽ giúp cô dạy dỗ Tô Nam, nhưng từ Thượng Hải đến Bắc Kinh, vẫn gì cả.
“Bà cô của ơi, cô thế? Muốn xử lý Tô Nam thì chuẩn kỹ lưỡng chứ!” Lâm Mạch ôm đầu đau khổ, thầm thở phào nhẹ nhõm vì cô về những chiêu trò lưng với Chu Nhượng.
“Lý do! Toàn là lý do!” Trương Tương nổi giận mắng.
“Thôi đủ , đừng dùng mấy lời dối vớ vẩn để lừa nữa. Anh xem kế hoạch gì tiếp theo, nếu giúp, sẽ tự khiến Tô Nam bại danh liệt!” Trương Tương thể chịu đựng nữa, hét lớn.
Lâm Mạch xoa trán, cảm thấy cô thật phiền phức.
“Nếu Chu Nhượng ghét em, khuyên em nên kiên nhẫn. Chờ hẵng hành động.”