Chu Nhượng thấy Tô Nam sợ hãi đến , nhịn bật . Cô lớn thế mà vẫn sợ giáo viên như hồi nhỏ.
Cả hai vui vẻ đường sân bay, chia tay trong niềm lưu luyến. Sau khi tiễn Chu Nhượng, Tô Nam trường học.
Vừa bước lớp, Tô Nam nhận thấy các bạn cùng lớp với ánh mắt lạ lùng, miệng thì lẩm bẩm điều gì đó, nhưng vẻ mặt họ thiện cảm, dường như chẳng lời nào .
Tô Nam khẽ nhíu mày, đúng là chỗ đông thì lắm chuyện, tin đồn gì để bàn tán.
Ngay lúc Tô Nam đang băn khoăn, cô thấy Trần Khiết ở góc lớp với gương mặt giận dữ đến tái xanh.
Cô vội vàng tới quan tâm hỏi: "Khiết Khiết, thế? Ai giận ?"
Trần Khiết Tô Nam bận lòng vì mấy chuyện nhỏ nhặt , nên lắc đầu, tỏ ý .
Tô Nam nghi ngờ, chọc má Trần Khiết: "Nhìn mặt giận dữ thế mà bảo ? Rốt cuộc là chuyện gì? Nói cho , đừng để lo lắng mãi ?"
Trần Khiết suy nghĩ một lúc, nhạt giọng : "Chỉ là vài lời đồn vô căn cứ thôi, cần để ý. Qua một thời gian nữa, lời đồn tự khắc sẽ lắng xuống."
Nghe , Tô Nam cũng đoán phần nào. Chắc chắn là Dương Thư Trân bịa đặt chuyện gì đó, lẽ là liên quan đến cô và Thường Diệp Lâm.
Ngay lúc đó, vài bạn học vẫn đang xì xào ngay gần Tô Nam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-khong-gian-xuyen-ve-70-blogger-lam-dep-boc-bach-lien-hoa-vach-mat-tra-xanh/chuong-648-e.html.]
"Bề ngoài cô vẻ đoan trang, ai ngờ những chuyện hổ như . Đã bạn trai điều kiện mà còn để mắt đến khác. Nếu chỉ giữ trong lòng thì thôi, đằng còn kéo thêm bạn cùng phòng nữa. là độc ác quá. Từ giờ gặp cô chúng tránh xa thôi."
Một cô gái khác tiếp lời: " , đây còn nghĩ cô bụng và nghĩa khí, ai ngờ cô là loại bẩn thỉu như . Thật đúng là mù quáng quá."
Tô Nam mà bực , tiến tới lớn tiếng: "Các gì thì cứ thẳng mặt , đừng thì thầm lưng. Người như các chẳng hơn gì kẻ tung tin đồn !"
Nhóm bạn đó thoáng đổi sắc mặt, nghĩ thầm: Người là hổ mặt dày nữa. Chúng bàn tán lưng , thế mà cô còn dám đối mặt.
Thấy nhóm bạn gì, Tô Nam càng bực tức: "Sao thế? Sao bây giờ ai dám mở miệng nữa? Nếu gan lưng thì gan nhắc mặt xem nào!"
Trần Khiết vội bước lên kéo Tô Nam , thì thầm tai cô: "Nam Nam, đừng như . Nếu chuyện lan ngoài, sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của chúng . Tốt nhất là bớt chuyện . Cứ để họ , dù lời đồn cũng chỉ là lời đồn, họ sẽ tự thấy chán và im lặng thôi."
Tô Nam vẻ chịu đựng cam chịu của Trần Khiết, trong lòng liền dâng lên một cơn giận nguôi. Cô nghĩ: “Cô gái đúng là ngốc nghếch! Cậu càng để tâm đến những lời đồn đại, càng cho rằng thừa nhận điều đó.” Những chuyện như thế , dù giải quyết cách nào, cũng thể tránh khỏi sự suy diễn ác ý từ khác.
Nếu thể tránh , thì thà đối mặt trực tiếp, tranh luận rõ ràng chuyện. Rốt cuộc, đúng sai, trong cuộc đều rõ, lòng công bằng mà.
“Cậu thể mạnh mẽ hơn chút ? Cha sinh để chịu đựng những điều vô lý thế ?” Tô Nam giận dữ, hận thể giúp Trần Khiết lên đấu tranh.
Trần Khiết cũng phản kháng. Ban đầu, cô cố giải thích, tranh luận và chống đối, nhưng kết quả là những lời đồn ngày càng lan rộng, càng trở nên tồi tệ. Cuối cùng, cô để đối phó với tình huống nữa.